LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 136

“Ha ha…” Cô bé phá lên cười: “Sao thế được! Chú phải biết là chị Linh

Lan không bao giờ ăn bít tết, đĩa đó là của cô Tuệ, cô ấy đang ở phòng vệ
sinh”.

“E hèm, xin lỗi. Vậy cho chú hỏi…”, Quan Ân khẽ hắng giọng, định mở

miệng thì người phục vụ đến.

“Xin cho chú ấy một cốc trà sữa trân châu, cho nhiều trân châu một chút,

à… cho cháu thêm một chiếc bánh chocolate nữa, cảm ơn!” Cô bé gọi món
hết sức tự nhiên.

“Vâng, cô Hàn.” Người phục vụ quay đi.

“Cháu thường đến đây à?” Quan Ân ngạc nhiên, cái cách hành xử vừa

rồi của cô bé chẳng khác gì người lớn.

“Vâng! Bánh ở đây ngon lắm, bà nội thường dẫn cháu đến ăn.” Vừa nói

đến bánh, hai mắt cô bé lập tức sáng rực như sao.

“Cháu tên gì? Cháu quen Linh Lan không?” Vốn chẳng quan tâm gì đến

thú vui bánh trái của cô bé, Quan Ân đổi chủ đề, bắt đầu đi vào điểm chính.

“Cháu là Cổ Liên, Hàn Cổ Liên.” Cô bé cắn một miếng bánh phô mai

trước mặt: “Thật ra nếu tính cháu và chị Linh Lan mới quen nhau chưa
được hai ngày, nhưng cháu rất hiểu chị ấy”.

“Khoan đã”, Quan Ân ngắt lời Cổ Liên: “Cháu nói mới quen Linh Lan

chưa tới hai ngày? Sao có thể như thế được! Triệu Linh Lan mất tích được
một tháng, bất kể bọn chú tìm thế nào cũng không thấy tăm hơi, vậy cháu
làm thế nào mà quen được chị ấy?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.