LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 135

6. Gặp mặt

Nhà hàng hết sức thanh lịch, không gian vấn vít một khúc nhạc cổ vui

tươi mang tên Tiếng tỳ bà. Nét cổ điển trong điệu nhạc hòa quyện với tổng
thể của nhà hàng đem đến cho thực khách cảm giác hết sức dễ chịu.

Quan Ân đẩy cửa, đưa mắt nhìn khắp lượt xung quanh, tìm kiếm mục

tiêu của mình. Sáng nay anh đã nhận được một cuộc điện thoại kỳ lạ. Giọng
nói ở đầu dây bên kia có vẻ là của một cô bé, tuy nhiên đó lại là một cô bé
bí ẩn. Cô bé nói là sẽ cung cấp cho anh một đầu mối quan trọng cho vụ án
mất tích kia. Do dự mãi, cuối cùng Quan Ân vẫn quyết định đến gặp cô bé,
chủ yếu vì cảm thấy tò mò. Giọng nói rất đỗi bình tĩnh của cô bé trong điện
thoại cho anh cảm giác đó là một người lớn trong hình hài trẻ con. Thêm
cách nói chuyện rất ấn tượng, giống như tay kinh doanh lõi đời, khiến anh
tự nhiên nảy sinh một sự quan tâm khó xác định đối với cô bé. Và, anh cũng
muốn xem rốt cuộc cô bé có thể cung cấp đầu mối gì cho mình.

Ánh mắt anh dừng lại nơi chiếc bàn kê sát cửa sổ bên trái, một cô bé mặc

chiếc váy ren xanh đã thu hút sự chú ý của anh. Không thấy ai bên cạnh cô
bé, Quan Ân thấy rất kỳ lạ. Một cô nhóc như vậy sao có thể tự mình vào
nhà hàng chứ? Anh đi thẳng về phía cô bé, cùng lúc đó ánh mắt cô bé cũng
bắt gặp anh. Đợi người đàn ông lạ mặt đến gần, Cổ Liên mới tặng anh một
nụ cười ngọt ngào.

“Chắc chú là chú Quan Ân, mời ngồi.” Cô bé chỉ vào chiếc ghế đối diện.

“Cháu là người gọi điện thoại cho chú phải không?” Quan Ân ngồi

xuống, lúc này mới phát hiện trên bàn có hai suất ăn: “Cho chú hỏi, đĩa ăn
bên cạnh cháu có phải của Linh Lan không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.