LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 134

“Được rồi! Liên Liên lớn quá, biết thương người cơ đấy!”

Cô Tuệ nâng khuôn mặt nhỏ bé của Cổ Liên lên cười vui vẻ, lập tức

đồng ý ngay: “Thế Liên Liên muốn ăn trưa ở đâu?”.

“Nhà hàng Vũ Hoa, chỗ đó thịt hun khói rất ngon, và cháu cũng muốn ăn

bánh kem việt quất nữa!” Cổ Liên nói, hai mắt sáng lên, miệng suýt chút
nữa thì rớt cả nước dãi ra ngoài.

“Được! Vậy chúng ta đi!” Cô Tuệ quay người về phòng thay đồ.

“Không ngờ bản lĩnh của em lại ghê gớm thế!” Linh Lan bay tới khen

ngợi rồi nhìn kỹ Cổ Liên: “Thực ra khi nhìn gần, toàn thân em tỏa ra ánh
hào quang màu xanh lam nhàn nhạt, rất đẹp!”.

“Thật sao?” Cổ Liên tò mò.

“Ừ, thật.” Linh Lan gật đầu: “Ánh sáng đó người phàm không thể thấy,

chỉ những linh hồn như chị mới nhìn được thôi!”.

“Ồ… thế chị Linh Lan sao tự nhiên lại biến thành ma? Kể cho em nghe

đi được không?” Cổ Liên nhìn Linh Lan chăm chú.

“Được, vậy chúng ta sẽ đi từ đầu câu chuyện…” Trong đôi mắt Linh Lan

thoáng qua một nét đau buồn, rồi cô kể lại toàn bộ câu chuyện bi thảm đã
xảy đến với mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.