LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 141

“Soạt” một tiếng! Trước khi bộ não kịp suy nghĩ bất cứ điều gì, Quan Ân

đã kịp rút ngay khẩu súng đặt dưới gối ra theo bản năng, hướng thẳng về
phía bộ xương. Trong khoảnh khắc đó, mọi dây thần kinh của cơ thể anh
đều căng như dây đàn, không dám lơ là dù chỉ một giây.

Căn phòng yên tĩnh tưởng chừng như không nghe thấy bất kỳ âm thanh

nào. Nhưng chính lúc Quan Ân cảm thấy sắp nghẹt thở đến nơi, thì lại vang
lên thêm mấy tiếng “răng rắc”. Theo phản xạ, anh nhảy ra khỏi giường,
trong khi bộ xương tiếp tục phát ra những tiếng “răng rắc” và bắt đầu đứng
lên, tiến về phía anh.

“Dừng lại!” Tiếng Quan Ân run rẩy, bàn tay cầm súng cũng không ngừng

túa mồ hôi lạnh: “Còn tiến thêm nữa, tôi sẽ bắn!”.

“Răng rắc, răng rắc…” Chẳng thèm để ý đến lời cảnh cáo của Quan Ân,

bộ xương tiếp tục tiến về phía anh.

“Pằng, pằng”, bị dọa đến chết khiếp, Quan Ân theo bản năng bóp cò phát

ra những tiếng nổ chói tai. Viên đạn xuyên qua hộp sọ khiến toàn thân bộ
xương rung lên, nhưng vẫn không ngừng nhào tới, hai bàn tay xương xẩu
chộp lấy cổ Quan Ân siết mạnh.

Hơi lạnh băng giá đến thấu xương lập tức từ cổ lan truyền khắp cơ thể.

Quan Ân trợn tròn mắt, tay chân không ngừng khua khoắng, nhưng bàn tay
trơ xương càng siết càng mạnh. Đôi mắt Quan Ân lúc này chỉ còn toàn lòng
trắng, rõ ràng sắp nghẹt thở chết đến nơi. Vào lúc đó, hộp gỗ tử đàn anh vốn
đặt trên bàn đột nhiên bay lên, không thương tiếc đập xuống cái sọ của bộ
xương kia.

Đỉnh sọ bị lõm xuống một hố, bộ xương rống lên tràng âm thanh kỳ quái,

đau đớn buông Quan Ân ra rồi đưa tay ôm đầu nhảy loạn khắp phòng. Ở
bên kia, linh hồn Linh Lan ẩn trong chiếc hộp tử đàn bay ra, lo lắng liếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.