LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 142

nhìn Quan Ân đã ngất xỉu, lại quay đầu nhìn bộ xương trắng vẫn đang nhảy
loạn khắp phòng. Cắn răng vẻ đầy quyết tâm, trong phút chốc Linh Lan
biến thành một lớp khói mỏng manh bao trọn lấy Quan Ân đang hôn mê.

“Grừ…” Bộ xương lúc này dường như đã trở nên điên giận. Hai hốc mắt

đen sâu lấp lóe những tia đỏ tàn nhẫn, nó xòe những móng vuốt sắt nhọn
điên cuồng xé nát lớp khói mỏng đang bảo vệ Quan Ân.

“A… a…” Giữa lớp khói vang lên tiếng kêu thảm thiết của Linh Lan,

hộp gỗ tử đàn lơ lửng giữa không trung không ngừng xuất hiện vết nứt, từ
chỗ đó máu tươi liên tục tứa ra…

“Cổ Liên…” Sau tiếng thét thê thảm cuối cùng, cả bộ xương lẫn lớp khói

mỏng bao phủ Quan Ân đều biến mất, trong phòng chỉ còn lại những đồ đạc
vỡ đổ lộn xộn lẫn các mảnh hộp gỗ đàn hương đẫm máu ánh lên sắc đỏ lấp
lánh dưới ánh bình minh, tưởng như đó là những giọt máu và nước mắt cuối
cùng của cô gái bất hạnh…

“Chị Linh Lan!” Cổ Liên ngồi bật dậy kêu lên, từ đáy tim bỗng cuộn trào

một dự cảm chẳng lành. Cô bé rõ ràng nghe thấy tiếng thét ghê rợn cuối
cùng của người bạn hồn ma. Tuy chỉ là trong mộng, nhưng Cổ Liên vẫn
cảm thấy sự biến mất hoàn toàn của linh hồn Linh Lan trên thế giới này.
“Chị Linh Lan…” Cảm giác như mình vừa mất một người bạn thanh mai
trúc mã lâu năm, Cổ Liên co mình lặng lẽ khóc thầm cho lần đầu tiên nếm
trải nỗi khổ mất mát, nước mắt chảy xuống thấm ướt vạt váy dài.

Cô bé hối hận tự trách mình, nếu hôm qua không nghe theo đề nghị của

Linh Lan giao chị ấy cho viên cảnh sát thì có lẽ hiện giờ chị ấy vẫn tồn tại
trên thế giới này, tuy không phải dưới dạng con người, nhưng ít nhất Cổ
Liên còn có thể nhìn thấy người con gái ấy. Mặc dù thời gian ngắn ngủi và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.