LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 145

“Chú muốn biết gì?” Cổ Liên nức nở đặt lại mảnh vụn gỗ tử đàn vào tấm

vải trắng.

“Cháu đã gặp bộ xương đó chưa?” Sắc mặt Quan Ân hơi tái.

“Là hắn giết chị Linh Lan phải không?” Ánh mắt Cổ Liên lóe lên tia thù

hận.

“Chú không biết! Lúc đó chú đã ngất đi rồi.” Quan Ân nhớ lại: “Khi tỉnh

dậy chú không thấy nó đâu nữa, còn chiếc hộp thì ra thế này. Chuyện ấy rốt
cuộc là thế nào, cháu hãy kể ngọn ngành cho chú biết, được chứ?”.

“Vâng, để cháu kể với chú.” Cổ Liên buồn rầu nhặt những mảnh gỗ vỡ

nát: “Đoạn trước thì chú biết rồi. Chị Linh Lan đảm nhiệm công việc của
nghệ nhân điêu khắc gỗ đàn hương ở Đàn Hương Lâu và rất thích, có thể
nói là mê mẩn công việc ấy. Nhưng chắc chắn chú cũng biết hiện tại trên thế
giới gỗ đàn hương loại tốt rất hiếm có, vậy mà toàn bộ gỗ đàn hương ở Đàn
Hương Lâu đều là loại thượng hạng, điều này khiến chị Linh Lan cảm thấy
rất kỳ lạ.”

“Đúng vậy! Điều đó quả thực rất lạ, chẳng lẽ là buôn lậu?” Quan Ân

nghi hoặc.

“Ban đầu chị Linh Lan cũng nghĩ vậy”, Cổ Liên lắc đầu: “Nhưng sau đó

chị ấy phát hiện ra không phải thế, bởi có một lần chị ấy vô tình nhìn thấy
ông chủ Trần Thục Nghiêm đi lên từ dưới hầm, trong tay ôm một bó những
cành gỗ đàn hương. Vì quá tò mò nên chị Linh Lan đã bước thử vào căn
hầm vốn trước giờ luôn khóa kín…”.

“Cô ấy đã thấy gì?” Bỗng nhớ lại giấc mơ hôm qua, Quan Ân vội vã hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.