LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 240

nhưng cũng chẳng dám dừng lại, sợ rằng một khi để bà cô mất nhân tính ấy
bắt được, bà ta sẽ đẩy cô vào cuộc sống bi thảm khổ đau không lối thoát.

Chạy mau, chạy mau, tuyệt đối không được dừng lại, dừng lại là chết!

Không ngừng lẩm nhẩm câu nói đó, Nghiêm Ngôn chạy thục mạng về phía
Tây. Trời đã chập tối, vầng mặt trời đỏ rực nhuộm ráng mây thành sắc hồng
rực rỡ. Thế nhưng, cảnh đẹp ấy chẳng có giá trị thưởng thức nào đối với
Nghiêm Ngôn đang bụng đói cồn cào. Chạy suốt quãng đường dài, giờ dạ
dày cô đã bắt đầu biểu tình. Lúc này, cô cũng không biết mình đang ở đâu.
Nghiêm Ngôn lục tìm trong các túi quần túi áo, may sao vì muốn lừa cháu
gái, hôm nay bà cô đã ấn vào túi cô hai trăm tệ, số tiền đó giờ đã phát huy
tác dụng.

Nghiêm Ngôn lấy tiền ra, ghé vào sạp hàng ven đường mua cái bánh bao

rồi ngồi trên chiếc ghế nhỏ cạnh đó ăn ngấu nghiến. Ăn hết mới chợt nhớ
đến con chuột của mình hôm nay vẫn chưa có gì vào bụng, cô liền nhìn nó
cười vẻ hối lỗi, lại mua thêm chiếc nữa, sau đó xách lồng chầm chậm rời đi.

“Cô gì ơi, dừng lại đã”, từ phía sau bỗng vọng đến giọng nam xa lạ.

“Có việc gì vậy?”, Nghiêm Ngôn quay lại cảnh giác nhìn người con trai

trước mặt.

“Cô đừng sợ, tôi không phải người xấu”, chàng trai cười hiền lành, đôi

mắt chăm chăm nhìn con chuột bạch trong lồng: “Tôi muốn mua con chuột
này, cô xem…”.

“Tôi không bán!”, Nghiêm Ngôn tiếp tục bước đi.

“Tôi sẽ mua nó với giá hai trăm tệ, cô cân nhắc xem.” Chàng trai gọi với

sau lưng, thấy cô không có phản ứng gì bèn tiếp tục tăng giá: “Ba trăm nhé,
ba trăm rưỡi cũng được, cô xem thế nào!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.