LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 286

Tôn, người thư ký của ông ta lại gọi điện đến báo Lâm Tử Cường đột ngột
lên cơn nhồi máu cơ tim và chết ngay tại nhà lúc sáng sớm. Tin này khiến
ông ta rất đỗi ngạc nhiên nhưng cũng phần nào cảm thấy nhẹ nhõm. Từ hai
năm trước, sau khi lên kế hoạch ám hại Trần Yên Mỹ và có được viên kim
cương xanh hiếm có cùng một triệu rưỡi bồi thường, ông ta liền nghĩ đến
việc loại bỏ cái gai Lâm Tử Cường để tìm đối tác khác. Song, tên khốn
đáng chết đó lại dường như phát hiện ra kế hoạch ấy và bắt đầu úp mở
bóng gió, nếu muốn đá hắn, hắn sẽ báo cảnh sát, ông tay đành chịu bó tay.
Mà bắt đầu từ hôm đó, Lâm Tử Cương thường xuyên bớt xén doanh thu
hàng tuần, không báo với những người góp vốn khác khiến ông ta hết sức
đau đầu nhức óc song vẫn phải giả bộ cười cợt. Cho nên lúc này điều ông ta
mong muốn nhất chính là tên khốn đó chết nhanh nhanh một chút.

Điều kỳ lạ là Vương Hữu Lợi vốn tưởng nghe được tin cái chết của Lâm

Tử Cương sẽ vui mừng lắm, nhưng không hiểu sao lúc này ông ta lại chẳng
thể vui lên được. Nỗi lo lắng mơ hồ cứ vô cớ vây hãm khiến ông ta cảm
thấy có điều gì sắp xảy ra.

“Chít… chít… chít…” Đột nhiên, trong phòng vang lên muôn ngàn tiếng

kêu chói tai rợn tóc gáy, như thể một loài động vật nhỏ bé nào đó đang thảm
thiết kêu thét những tiếng cuối cùng trước khi chết.

“Ai đó?”, Vương Hữu Lợi run rẩy đứng phắt dậy.

“Chít… chít… chít…” Tiếng kêu lại vọng tới, âm vang trong căn phòng

rộng lớn. Đúng lúc ấy, chiếc đèn treo trên trần nhà bỗng phụt tắt, cả căn
phòng chìm trong bóng tối.

“Ai đó? Ra đây, đừng vờ quỷ giả ma nữa!”, Vương Hữu Lợi vừa hét vừa

chạy bổ ra phía cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.