LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 287

“Ha ha ha… Vương Hữu Lợi, lâu lắm không gắp!” Một tràng cười sắc

lạnh vang lên, cửa thư phòng đột ngột khóa chặt.

“Bà, bà là ai?”, Vương Hữu Lợi dựa vào tường kinh hoàng nhìn người

đàn bà tóc trắng xuất hiện giữa không trung, đôi tay điên cuồng xoay nắm
cửa.

“Ha ha, ngươi quên ta rồi?”, người đàn bà nhếch lên nụ cười u ám, lướt

thẳng về phía Vương Hữu Lợi: “Thế này, ngươi có nhớ ra không?”. Mớ tóc
trắng của người đàn bà bay về phía trước ôm chặt lấy khuôn mặt của chủ
nhân. Sau một loạt những âm thanh ma sát rợn xương sống, mớ tóc bao phủ
khuôn mặt kia bỗng phồng lên, một đầu chuột cực lớn từ từ lộ ra ngoài.

“Á… Ma!”, Vương Hữu Lợi thất kinh gào thét muốn trốn chạy, nhưng

chân không sao nhấc lên nổi mà lại chầm chậm sụm xuống nền nhà.

“Sao, vẫn chưa nhận ra hả?” Con quái vật mình người đầu chuột trợn đôi

mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm gã đàn ông đang sợ hãi nằm bò dưới đất:
“Ngươi có nhớ lúc đó chính ngươi đã gói ta vào tờ giấy ăn đưa cho con gái
Trần Yên Mỹ làm vật cưng không?”.

“Bà… bà là con… lúc đó…”, Vương Hữu Lợi mặt mũi tái xanh run lẩy

bẩy, sợ hãi lùi về phía sau: “Bà… đang giúp Trần Yên Mỹ báo thù phải…
phải không?”.

“Điều này đã được hoạch định xong rồi, đó là thỏa thuận giữa ta và

Nghiêm Ngôn.” Cái đầu chuột khẽ khàng lắc lư, ngay lập tức biến lại thành
người đàn bà với khuôn mặt trắng bệch gần như trong suốt: “Ta báo thù cho
cô ta, mạng cô ta sẽ thuộc về ta”.

“Tôi biết sai rồi! Tôi không nên hám lợi quên tình, ham hố viên kim

cương đó rồi hại chết mẹ Nghiêm Ngôn. Xin tha cho tôi, tôi sẽ đi tự thú, sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.