LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 291

“A…” Một tiếng thét vang, Vương Hữu Lợi bị đánh tới lảo đảo, ngã lăn

xuống đất: “Cứu với…”. Hàng trăm hàng nghìn những con chuột tơi tả bắt
đầu leo lên người hắn, tầng tầng lớp lớp bao trùm lấy hắn, chỉ còn nghe
thấy những âm thanh khủng khiếp của thịt da và xương sọ bị nhai rau ráu.
Hai tay Nghiêm Ngôn bịt chặt lấy mắt, không dám hé nhìn, dù chỉ là tích
tắc. Cuối cùng, khi tất cả âm thanh đã ngừng lại, người đàn bà tóc trắng mới
vung hai tay lên, những con chuột rách nát lập tức biến mất, chỉ còn lại trên
nền đất một bộ xương nham nhở khủng khiếp.

Thỏa mãn nhặt khúc xương lên tay thưởng thức, từ từ bóc nốt chỗ thịt

còn dính lại trên ấy, sau đó người đàn bà quay người ném khúc xương thối
hoắc vào chân Nghiêm Ngôn.

“Ối…”, Nghiêm Ngôn thất kinh lùi lại, sợ đến mặt cắt không còn giọt

máu.

“Ha ha, sao hả? Sợ à?”, người đàn bà cả cười nhìn cô: “Yên tâm, loại

người cặn bã như hắn sẽ không bao giờ có cơ hội chuyển kiếp đâu”.

“Đa Đa, em làm thi thể hắn đến mức thế này, ai còn nhận ra được chứ”,

Nghiêm Ngôn mặt trắng bệch nhìn bộ xương trước mắt.

“Ai bảo đây là xác hắn?”,người đàn bà cười khinh bỉ, chỉ tay về sau lưng

Nghiêm Ngôn: “Xác hắn ở đằng kia cơ”.

“Hả?”, Nghiêm Ngôn quay đầu kinh ngạc nhìn về phía bàn làm việc sau

lưng, Vương Hữu Lợi đang trợn tròn mắt kinh hoàng, miệng há rộng, ngừng
thở: “Thế là sao? Hắn ở kia, thế đây là ai?”.

“Đây là linh hồn của hắn!”, người đàn bà cất bước, vứt bộ xương sang

một bên, cười lạnh lùng tiến về phía Nghiêm Ngôn: “Ngươi tưởng ta cần
cái xác thối của chúng ư? Cái ta cần là linh hồn của chúng. Ta muốn chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.