LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 328

“Bốp” một tiếng giòn giã, cái đầu thối rữa của Tô San lập tức vỡ thành

bốn năm mảnh, Yên chi huyết trên tay Tô Na cũng kêu đánh “tách” rồi nứt
ra một đường. Túc khắc, đám sương đỏ trong suốt đột nhiên phụt lên
không, hóa thành nàng tiên váy áo đỏ thắm vô cùng kiều diễm.

“Ha ha, cuối cùng cô cũng không nhịn nổi mà ra tay rồi, Hàn Cốc Liên.”

Nàng tiên váy đỏ khẽ cười giơ tay lên, hàng ngàn tia sáng chập chờn xuất
hiện, sau đó “bùm” một tiếng cắt ngang cây thông ngoài cửa ra thành từng
mảnh: “Chỉ là… cô có dám chắc mình cứu được bọn chúng không?”.

“Ai nói ta muốn cứu họ?” Giữa khoảng không bên ngoài cửa sổ, Hàn

Cốc Liên bỏ lốt người phàm, xuất hiện trước mặt Tường Vi với hình dáng
thật của mình: “Người cô muốn trừng phạt đều đáng tội, ta hứa không can
thiệp. Nhưng cơn bão tuyết điên cuồng khắp trời kia là thế nào? Chẳng lẽ cô
muốn tạo thêm mấy sát nghiệp trên đời này nữa sao?”.

“Hàn Cốc Liên, trận tuyết này ta đặc biệt tặng riêng cô đó”, Tuyết Ly nở

nụ cười lạnh lùng, từ từ bay ra sân: “Ta muốn ngắm những giọt máu đỏ tươi
của cô phủ đầy trên mặt tuyết trắng xóa này, chẳng phải sẽ có thể đua sắc
với Yên chi huyết của ta sao”. Tay Tuyết Ly vung lên, mấy đóa hồng băng
phầm phập lao thẳng về phía Cốc Liên.

“Mảnh sứ oán hận! Trên người cô có mảnh sứ oán hận!” Lập tức nhận

được nguy hiểm, Cốc Liên nhanh chóng lùi lại phía sau cả chục mét, tránh
được đòn trí mạng gần trong gang tấc: “Là ai đưa cho cô? Mau gỡ nó
xuống! Nguyên thân của cô là hoa hồng, nộ khí hoa sen sẽ khiến cô tan
thành cát bụi mất!”.

“Chẳng sao cả! Ta không quan tâm!” Tuyết Ly đưa tay chạm vào miếng

sứ màu đen gài như một chiếc trâm trên tóc, mỉm cười nói tiếp: “Chỉ cần
báo được thù thì tan thành cát bụi cũng chẳng sao! Hàn Cốc Liên, việc của
cô, ta cũng nghe nói rồi. Tuy ta hận cô đến thấu xương nhưng nể tình chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.