LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 362

Ngũ trùng phong ấn - Thanh Xà công tử

Tựa

Cuối mùa thu năm Dân quốc thứ sáu, đoàn tàu từ Bắc Bình

[1]

tới Bao

Đầu chầm chậm chuyển bánh trên đường ray. Trong toa, mấy nhân viên
phục vụ rỗi rãi tụ tập tại một chỗ tán chuyện cho qua ngày, thỉnh thoảng lại
liếc nhìn phong cảnh buồn tẻ cứ lướt qua vùn vụt bên ngoài cửa sổ.

[1] Bắc Bình là tên gọi cũ của thủ đô Trung Quốc từ thời nhà Tùy (581 - 618), cho đến ngày 27

tháng 9 năm 1949 mới đổi thành Bắc Kinh.

“Tiểu Nhạc, hôm nay coi như cậu gặp may. Xem ta có gì đây!” Một

người đàn ông cao lớn vạm vỡ ngồi gần cửa sổ lên tiếng, đồng thời tiện tay
lấy ra bình rượu mạnh dúi vào tay cậu bé có vẻ là chân học việc bên cạnh:
“Đây là rượu Thiêu Đao Tử mẹ ta tự tay ủ đó, có một không hai! Sư phụ
mời cậu nếm thử!”.

“Hi hi… Trò biết sư phụ thương trò nhất mà!” Cậu bé mang tên Tiểu

Nhạc đón lấy bình rượu, hấp tấp hớp một ngụm: “A… vị rượu thuần quá!
Sư phụ, hôm nào thầy mang thêm chút nữa để trò đem về kính cha ở nhà
một lần, được không ạ?”.

“Không vấn đề gì! Hai thầy trò chúng ta phân biệt ai với ai chứ, chỉ cần

tiểu tử cậu sau này nhanh chân nhanh tay, đừng lười biếng là được, chút xíu
rượu đáng bao nhiêu!” Người đàn ông vui vẻ vỗ đầu thằng bé học việc, ánh
mắt ngập tràn yêu thương.

Bất chợt, đoàn tàu vốn đang xình xịch chạy trên đường ray bỗng “kéttttt”

một tiếng phanh gấp, tất cả mọi người trên tàu ngã chúi về phía trước, rồi
bổ nhào xuống sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.