LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 375

“Chẳng phải tỷ bảo muội theo Nhạc Mai Sương về nhà xem thử sao?”,

Lam Úy ghé sát tai Cổ Liên thì thầm: “Cô bé Nhạc Vi này chính là em gái
cùng mẹ khác cha của Nhạc Mai Sương”.

“Cái gì?” Quay phắt lại, ánh mắt Cổ Liên lóe lên tia băng lạnh: “Muội

không nhầm đấy chứ? Sao có thể như vậy? Linh hồn ấy trong sạch như
trang giấy trắng, sao có thể là em của tiện nhân kia chứ!”.

“Không nhầm đâu, chính mắt muội nhìn thấy Nhạc Mai Sương hằm hằm

tát em gái một cái, còn mắng cô bé là đồ con hoang”, Lam Úy nhẹ nhàng
bay tới sau lưng Nhạc Vi, rồi nhanh chóng chỉ vào dấu tay đo đỏ nhạt màu
còn hằn trên má phải cô bé.

“Nhạc Vi! Chị cậu gọi cậu kìa!” Vào lúc Cổ Liên đang chìm trong im

lặng, ngoài cửa một cô bé buộc tóc đuôi ngựa bỗng xộc vào lớp, chạy thẳng
đến bàn Nhạc Vi: “Nhanh lên, chị cậu đang gấp lắm”.

“Ồ, mình tới ngay đây”, Nhạc Vi đứng dậy, sắc mặt tái mét, lao ra khỏi

lớp học.

“Úy Úy, chúng ta mau đi xem”, Cổ Liên túm tay Lam Úy, vội vã theo

đến tận khoảnh rừng nhỏ sau trường…

Gần giữa trưa, vầng mặt trời nóng bức lên tới giữa đỉnh đầu, đại đa số

học sinh đều tụ tập ở sân chơi rộng rãi trước nhà ăn, tụm năm tụm ba đợi
giờ dọn bữa trưa, nên khu rừng sau núi vào giờ khắc đó yên tĩnh như một
nhà mồ lâu năm.

“Tao cảnh cáo mày, việc này mà làm không xong thì chết với tao!” Trong

rừng, Nhạc Mai Sương ném túi giấy xuống đất rồi vùng vằng bỏ đi chẳng
thèm quay đầu lại lấy một lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.