LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 417

vã quay lại nhìn. Trên chiếc ghế sau lưng ông, người đàn ông cao lớn cường
tráng ngồi chễm chệ, tay cầm bình rượu từ từ rót vào miệng.

“Xin hỏi, chuyến tàu này đến đâu vậy?”, Nhạc Mộ Thạch ngồi dậy trước

mặt người đàn ông nọ, không rời mắt khỏi bạn đồng hành duy nhất trong
toa tàu này.

“Chuyến tàu này đi từ Bắc Bình tới Bao Đầu. Tôi đã ngồi lâu lắm rồi,

cũng hơi chán.” Người đàn ông đối diện đặt bình rượu trong tay lên bàn,
ánh mắt hướng ra ngoài cửa số.

“Đúng là ngồi xe lửa chẳng có gì vui. Trước kia hồi còn kinh doanh ở

nước ngoài tôi cũng thường ngồi xe lửa.” Ông cười, nhìn ra ngoài cửa sổ
theo ánh mắt của người đàn ông.

“Vậy tôi kể cho cậu nghe một câu chuyện nhé, được không?” Không đợi

Mộ Thạch trả lời, người đàn ông bắt đầu ngay: “Chuyến tàu này chạy trên
tuyến đường sắt duy nhất nối liền Bắc Bình với Bao Đầu. Hồi ấy mấy người
phục vụ tàu chúng tôi cũng đi chuyến này, kết quả đã xảy ra một chuyện
không ngờ đến”.

“Chuyện gì vậy?” Ông hỏi, có phần hiếu kỳ.

“Lần đó cùng đồng hành với chúng tôi còn có một cậu học việc tên Nhạc

Tiểu Thạch, chúng tôi đều gọi cậu ta là Tiểu Nhạc. Cậu ta rất thích uống
Thiêu Đao Tử do mẹ tôi nấu.” Người đàn ông cười khẽ, như chợt nghĩ đến
chuyện gì vui: “Tôi nhớ lúc đó còn mang một bình rượu nấu mà, anh không
biết dáng điệu của tên tiểu quý háu ăn ấy đâu, hài lắm!”.

“Có phải bình này không?” Mộ Thạch cầm bình rượu trên bàn lên ngửi

cẩn thận: “Quả nhiên là rượu ngon. Thế sau đấy thì sao?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.