LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 416

“Ừ... em biết rồi.” Do dự đỡ người bố đang đau buồn quá sức dậy, nước

mắt lưng tròng, Mai Sương đi thẳng lên tầng hai, thậm chí không dám quay
đầu nhìn.

“Ha ha... Đây mới chỉ là màn mở đầu thôi! Tiếp theo sẽ đến phần các

ngươi.” Bóng hai cha con họ Nhạc vừa khuất sau chỗ rẽ cầu thang, khóe
miệng Thanh Lệ nhếch lên một nét cười tàn độc, rồi quay người khẽ vẫy
tay. Đám cháy lớn trước mặt và cả ngôi biệt thự trong chốc lát bỗng biến
mất không còn dấu vết, thay vào đó là một hang rắn ngập ngụa những con
rắn lớn đủ màu sắc quấn vào nhau. “Các ngươi nghe đây! Trừ mấy người
trong phòng tiểu thư Cốc Liên, tất cả đám người trong động này các ngươi
cứ thưởng thức thoải mái. Có điều trước đó ta muốn để cặp cha con đang
khiếp hãi kia nếm mùi tuyệt vọng cuối cùng, nên ta cần các ngươi giúp đỡ!”
Chàng trai đưa tay nhẹ nhàng vỗ về những con mãng xà đang nũng nịu quấn
chặt quanh thân thể mình, ánh mắt tỏa ra nét dịu dàng yêu thương mà loài
người vĩnh viễn không thể lý giải…

...

Nằm yên trong đám sương màu trắng, thỉnh thoảng thân thể Nhạc Mộ

Thạch lại run lên nhè nhẹ, bên tai vọng tới tiếng xình xịch mơ hồ, gợi nhớ
đến hình ảnh đoàn tàu hỏa lao nhanh vun vút.

Đợi đã, tàu hỏa? Cảm thấy kỳ lạ, Nhạc Mộ Thạch nghi hoặc mở choàng

mắt. Quả thật trước mặt ông đúng là khung cảnh trong toa của một đoàn tàu
hỏa. nhưng có thể nhận ra nó không phải là tàu hỏa của thời hiện đại. Bởi
bất kể cửa ra vào, cửa sổ hay ghế ngồi đều mang phong cách thời Dân quốc
xa xưa mà ông vẫn thấy trên ti vi.

“Này! Tỉnh rồi à!” Vào lúc Mộ Thạch đang xem xét mọi thứ xung quanh,

bất chợt một giọng hào sảng bỗng vang lên bên tai khiến ông giật mình, vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.