LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 425

“Không thể nào, anh nói dối.” Đờ đẫn, Nhạc Mai Sương cất tiếng yếu ớt

như chỉ để mình nghe. Không dễ dàng bỏ cuộc, cô ngước nhìn Diệp Thanh
Lệ cao lớn: “Anh nói dối! Lần nào đến nhà em, anh cũng nhìn em tình tứ
yêu thương đến thế, ánh mắt đó chỉ có thể xuất hiện khi nhìn người yêu!
Anh từng nói chỉ cần những kẻ chướng mắt biến mất, chúng ta sẽ vĩnh viễn
ở bên nhau, sao giờ anh lại trở mặt? Vì sao?”.

“Do cô hiểu nhầm đấy chứ”, chàng trai cười phá lên, ánh mắt lại càng

lạnh băng: “Là cô cứ thích tự lừa dối mình, cho nên không hề nhận ra từ
đầu đến cuối trong mắt tôi chỉ có Nhạc Vi, chứ chưa bao giờ có cô”.

“Em không tin! Em làm bao nhiêu việc như vậy, đến giết người cũng

chẳng từ, tất cả cũng chỉ vì muốn được ở bên anh, sao giờ anh lại không
thừa nhận mọi chuyện chứ?”

“Hừ, giết người là cô hoàn toàn tự nguyện, tôi đâu có ép. Lẽ nào cô

không biết tự tư duy sao? Không biết việc gì nên làm, việc gì không nên
sao?” Cười giễu cợt và rời mắt khỏi Nhạc Mai Sương đang ngây người, ánh
mắt tăm tối của Thanh Lệ chuyển đến phía cuối hành lang: “Nhưng mà Tiểu
Sương, chắc cô đã từng nghe câu “Thiện có thiện báo, ác giả ác báo” chứ”?
Lúc giết Vu Nhã, cô có bao giờ nghĩ đến rồi một ngày linh hồn cô ta sẽ
quay về tìm cô không? Xem kìa, báo ứng của cô đang đến đấy”.

Cùng với tiếng cười băng lạnh của Diệp Thanh Lệ, một đuôi rắn đen sì

vừa to vừa dài bỗng từ đâu thò ra sau lưng Nhạc Mai Sương, rồi bắt đầu
cuốn quanh chiếc cổ mảnh mai trắng trẻo của cô.

“Á…” Một tiếng gào vang lên, cái đuôi thô đen dần siết chặt lại, Nhạc

Mai Sương trợn tròn mắt như vẫn không tin hình ảnh người yêu đang tựa
mình vào góc tường xem trò vui trước mắt: “Diệp Thanh Lệ, vì sao anh... vì
sao không cứu em, anh. .. khu khụ... anh có còn nhân tính không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.