LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 426

“Nhân tính? Ha ha ha... Cô lại nói đến nhân tính với tôi à?”, Thanh Lệ

phá lên cười, như thể vừa nghe thấy một chuyện gì thú vị lắm: “Thành thật
nói cho cô biết, ta vốn dĩ chưa bao giờ là người, nên làm sao có nhân tính
được”. Cùng với câu nói đó, toàn thân chàng trai bỗng phát ra ánh sáng màu
lục, lập tức một con rắn xanh lá trúc cực lớn xuất hiện trước mặt cô gái,
thân hình dài đến mười mấy mét vươn thẳng lên cao, đôi mắt xanh lè cuộn
lên tầng tầng lớp lớp ánh băng lạnh.

“Anh…” Kinh khiếp há hốc miệng, Nhạc Mai Sương chỉ cảm thấy mọi

thứ trước mắt bỗng nhiên tối sầm. Bị nhấn chìm trong nỗi tuyệt vọng pha
lẫn cơn nghẹt thở, cảnh cuối cùng lọt vào ý thức cô là cái lưỡi đỏ tươi của
con rắn xanh cùng con dao nhọn trong tay Vu Nhã đã biến thành quái vật
vung lên trên đầu mình…

...

Cùng lúc đó, phía bên kia của ảo tưởng, Nhạc Mộ Thạch bị dồn vào thế

tuyệt vọng. Trước mặt là con rắn quỷ mang khuôn mặt Nhạc Mai Thành,
sau lưng là bức tường sừng sững lạnh lùng vô cảm. Hai thứ mới nhìn tưởng
như chẳng hề có chút liên quan ấy lại đang chặt đứt hoàn toàn con đường
sống cuối cùng của ông.

“Nếu... nếu con thật sự là Tiểu Thành thì hãy tha cho bố! Bình thường bố

vẫn luôn thương anh em con nhất, chẳng có lý do gì con lại đi hại bố, phải
không?” Cố trấn tĩnh, Nhạc Mộ Thạch làm bộ mặt vui vẻ để xoa dịu con
yêu quái đáng sợ kia: “Tránh đường ra được không? Để bố qua đi mà!”.

“Hừ! Ông thương nhất chính là bản thân ông thì có”, con rắn cười quỷ

dị, lúc lắc cái đuôi dài thượt của mình: “Để cưới tiện nhân Vu Nhã, ông đã
lên kế hoạch vu oan giá họa hòng bỏ mẹ tôi, nhưng ông không bao giờ ngờ
rằng mẹ tôi lại thật sự đem lòng yêu thương người đàn ông đó và có con với
ông ấy. Đây là sai lầm lớn nhất của ông, cho nên nhằm giữ thể diện, ông lập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.