LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 448

“Ha... Muốn hay không đâu còn là điều con có thể quyết định nữa. Như

ngài nói mọi vật đều có số kiếp, đã là số kiếp thì trong tam giới ai tránh
được đây. Như Lai, ngài tự bịt mắt không chịu đối mặt với thực tế, thậm chí
còn dựa vào phong ấn để bưng bít ký ức của con, thế phỏng có ích gì? Vận
mệnh đã sớm được định sẵn ở một nơi nào đó, con có thể trốn tránh được
chốc lát nhưng thử hỏi liệu trốn tránh được cả đời không? Lẽ nào người có
thể thấu suốt vạn vật thế gian như ngài lại không hiểu cái đạo lý đơn giản
ấy?” Cổ Liên đặt cốc trà trên tay xuống, lặng lẽ nhìn Phật Tổ: “Người đó
nói chín năm trước trên Thiên đình ngài đã thực hiện một thần chú với con,
vì sao vậy?”.

“Aizzz. .. Khi ấy lão nạp quá sơ ý, không hề phát hiện ra Nhẫm Nhiễm

đã biết thân thế của con. Năm ấy, cơ thể con mới chưa đầy ba tuổi, nếu quá
kích động dẫn đến khai mở thần chú thì thân thể non nớt đó sẽ không chịu
đựng nổi, cho nên ta phải thêm hàng rào bảo vệ cho con, giúp con có thêm
mười năm vô ưu nữa.”

“Hóa ra là vậy.” Đứng dậy bước về phía Như Lai, giọng Hàn Cổ Liên trở

nên gấp gáp: “Như vậy... liệu ngài có thể cho con biết, cha con là ai và ông
hiện tại đang ở đâu không?”.

“A di đà Phật! Cha con, nguyên là Nạp Y La, vị tôn giả chí thượng của

Phật giới. Hơn năm vạn năm trước cha con đã bỏ đi theo Mị Gia mẹ con,
hiện đã qua đời.” Đôi tay Phật Tổ chắp vào nhau, ánh mắt dâng đầy bi
thương.

“Đã mất rồi? Cũng tốt, đỡ cho mẹ con phải cô quả một mình.” Đôi mắt

cay cay, không biết đã nhòe đi tự lúc nào, Cổ Liên quay người muốn ngồi
trở 1ại chỗ ban nãy trên ghế, nhưng đã chẳng nhìn rõ gì nữa: “Lần này ngài
xuống trần để phong ấn lại ký ức của con chăng?”. Không biết bao lâu sau,
Cổ Liên cuối cùng cũng gạt đi những giọt lệ nhòa, hồi phục vẻ mặt ban đầu,
chỉ đôi mắt vẫn còn đo đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.