LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 458

nhạt từ thời nào lâu lắm ngủ yên nơi sâu thẳm trong đầu ta. Nhất định ta
phải biết rõ thân phận thật của hắn mới được”.

“Tỷ...” Lam Úy đang định hỏi gì thì từ biệt thự bên cạnh bỗng vọng tới

hàng loạt những tiếng ồn ào làm gián đoạn suy nghĩ của cô bé. Âm thanh
thật ra không lớn, giống như những lời cãi vã của đôi vợ chồng có mâu
thuẫn vậy. Song đối với Lam Úy vốn chẳng phải người phàm mà nói, nhất
thời tiếng động ấy vẫn thu hút toàn bộ chú ý của Lam Úy: “Muội đi xem
sao”. Không đợi Cổ Liên trả lời, cô bé Lam Úy trước giờ vẫn luôn thích
xem mấy vụ ầm ĩ, lập tức lao vèo xuống tầng dưới, chạy ra ngoài, tàng hình
giữa không trung rồi bay thẳng về hướng phát ra tiếng động…

...

Gần đây tâm trạng của Hà Tĩnh Vũ vô cùng phiền muộn, nguyên nhân

chủ yếu là do bà nội chồng mới đón từ đại lục về biệt thự ở Hồng Kông.
Ban đầu cô cũng dự định đón bà về, sẽ chăm sóc báo hiếu bà đến nơi đến
chốn, nhưng ngay ngày đầu tiên đến, bà cụ đã giáo huấn cho cô cháu dâu
một bài như tát nước vào mặt.

Bà cụ năm nay đã hơn tám mươi tuổi, là mẫu phụ nữ phong kiến điển

hình thời xưa. Những điều bà dạy dỗ tất nhiên cũng toàn quy tắc cũ của
nông thôn ngày nào, ví như người cao tuổi trong bàn ăn phải được ngồi ở vị
trí hướng Bắc nhìn sang hướng Nam, rồi dâu cháu không thuộc dòng họ
không được ngồi cùng bàn... toàn những quy tắc cầu kỳ xưa cũ mà người
thời nay chẳng hề nghe nói đến. Ngay trong bữa tiệc chào đón cụ, Hà Tĩnh
Vũ đã cả gan vi phạm hẳn hai điều. Hôm đó cũng chẳng biết do tình cờ hay
số phận cố ý trêu đùa, ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại ngồi ngay vào vị
trí vốn nên dành cho người lớn tuổi. Đến khi bà cụ sa sầm mặt buông đũa
xuống, cô vẫn không hiểu mình rốt cuộc đã làm sai điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.