LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 460

tiền nhiều của, tan sở không về nhà ngay còn dạo mát những đâu đâu nữa.
Đi cả ngày, tối về cũng chỉ biết ngồi vào bàn ăn, một chút quy cách dâu con
cũng chẳng có!”.

“Bà, bà đừng giận nữa!” Lúc đó, Tiểu Lan, người giúp việc vừa được

thuê về, bưng đĩa thức ăn ra, cất giọng dàn hòa: “Chị Tĩnh Vũ bận công
việc, tan sở còn phải ở lại công ty làm thêm. Bà nể mặt cháu, thông cảm cho
chị ấy đi!”.

“Ừ! vẫn còn con bé này biết cách nói năng. Thôi được rồi, ăn cơm đi.”

Bà lão Lăng tỏ rõ thế người trên, dưới sự đỡ dìu của cô giúp việc, liền ngồi
xuống vị trí đầu bàn ăn: “Lan Lan à, hôm nay cũng ngồi ăn đi, đừng vào
bếp nữa!”. Một tay kéo cô giúp việc, bà lão ngờ vực liếc nhìn đứa cháu đâu:
“Cô còn đứng đờ ra đấy làm gì, dọn bàn ăn đi chứ!”.

“Bà nội, bà làm gì vậy? Tiểu Lan vào bếp dọn cơm đi.” Tận mắt thấy vợ

mình bộ dạng tủi thân đến sắp khóc, Lăng Khải Dương vẫn im lặng ngồi
cạnh đó bỗng đứng phắt dậy: “Bà nội đừng trách cô ấy nữa, hôm nay cô ấy
đã nói với cháu chuyện làm thêm giờ rồi. Tại cháu quên không nói với bà,
bà có mắng thì mắng cháu đây này!”.

“Hừ! Hai đứa chúng mày cùng một giuộc, tưởng bà già này mù không

biết gì hả?” Hằm hằm lườm đứa cháu, bà cụ tức giận sa sầm nét mặt.

“Cụ ơi, cháu muốn ăn bánh.” Bỗng trên hành lang tầng hai, đứa bé trai

nhanh chóng chạy xuống, một tay giằng lấy chiếc túi Hà Tĩnh Vũ đang cầm,
dốc tuột tất cả mọi thứ bên trong ra bàn: “Ôi! Mẹ mua nhiều bánh ngọt quá,
cụ ơi nhìn này”.

“Ha ha... Man Man thích ăn cái nào để cụ lấy cho con.” Nhìn bộ dạng

nghịch ngợm đáng yêu của đứa chắt trai, bà cụ Lăng nhất thời quên hết việc
khó chịu ban nãy, vui vẻ dỗ thằng bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.