LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 461

“Đấy bà nội xem, Tiểu Vũ biết hiếu thuận thế này còn gì, mua cho bà

bao nhiêu bánh ngọt.” Thấy thái độ của bà có vẻ dễ chịu hơn, Lăng Khải
Dương vội vàng nhân cơ hội nói đỡ vài lời cho vợ.

“Đúng đấy bà nội! Cháu nghe nói người lớn tuổi phải ăn những món ít

đường, biết bà thích ăn bánh ngọt nên cháu mua bánh làm từ chất ngọt tự
nhiên, rất có lợi cho sức khỏe đấy ạ, bởi vậy mới về muộn. Bà bỏ qua cho
cháu nhé!”, Hà Tĩnh Vũ lấy giọng nhẹ nhàng giải thích, không quên liếc
trộm sắc mặt đang dần dễ chịu của bà.

“Được rồi, lần này coi như cô biết điều, ngồi xuống ăn cơm đi.” Gạt

bánh ngọt sang một bên, cuối cùng bà cụ Lăng cũng lộ vẻ hài lòng.

“Ý, mẹ mua váy mới đẹp quá!” Đúng vào lúc cả nhà đều nghĩ có thể thở

phào được rồi thì đứa bé trai tên Man Man bỗng lôi chiếc váy liền còn chưa
xé mác giá từ trong túi ra, trải trước mặt bà cụ: “Cụ thấy đẹp không?”.

“Trời lạnh thế này còn mua váy làm gì? Thật đến sống cũng chả biết

cách mà sống.” Bà lão bực bội cầm chiếc váy lên tay sờ sờ: “Đây là chất vải
gì? Chắc cũng phải tới bảy, tám mươi đồng ấy nhỉ?”.

“Ha ha... Cụ quê quá! Trên mác giá chẳng phải ghi rõ ba nghìn tám trăm

đấy sao?” Lắc lắc cái mác trước mặt cụ, Lăng Man Man cười giễu cợt.

“Cái gì? Váy bé tí thể này mà ba nghìn tám?” Bà lão Lăng trợn tròn mắt,

bất chợt ném cả chiếc váy vào mặt cô cháu dâu: “Cô đúng là đồ đàn bà phá
gia chi tử, lại dám phung phí tiền bạc cháu nội ta phải lăn lưng mới kiếm
được thế à? Tổ tiên nhà họ Lăng chúng ta không biết đã tạo nghiệt gì mà lấy
về cái thứ phá nhà phá cửa như này. Cô cút đi cho ta, đừng ở đây làm bẩn
mắt tổ tiên nhà họ Lăng chúng ta nữa!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.