LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 497

“Man Man!” Thu hồi bộ lông chim, gương mặt Cổ Liên vô cảm nhìn cặp

vợ chồng mất con đang gào khóc điên dại.

“Trời tạo nghiệt còn có thể vượt qua, tự tạo nghiệt nhất định không thể

sống! Đây là cái giá các ngươi phải trả, ai cũng không thể giúp được,
haizzz…” Hàn Cổ Liên khẽ thở dài rồi tan biến giữa không trung đúng lúc
vang lên tiếng còi xe cảnh sát từ xa đang tới gần…

...

Trong Hàn Thiên cốc, từng trận gió lạnh thổi tới, trên chiếc cầu trúc bắc

ngang qua hồ, người mặc áo màu thiên thanh đang đứng sừng sững, đôi mắt
vốn cô đơn nay bỗng nhấp nháy những tia sáng kỳ lạ, khuôn miệng hình trái
tim che phủ bởi lớp vải voan đen khẽ cong lên, thể hiện một niềm vui cực
độ.

“Liên Liên, đã đến rồi vì cớ gì còn chưa ra mặt? Lẽ nào vẫn thích chơi

trò trốn tìm như hồi nhỏ sao?”, người đàn ông quay lại, mỉm cười nhìn cô
bé xuất hiện trên mặt hồ.

“Linh hồn đôi dực điểu trả cho ngươi, hãy đem chúng về Ma vực đi!” Cổ

Liên phẩy tay, hai bộ lông chim khẽ khàng rơi vào lòng bàn tay người mặc
áo màu thiên thanh: “Có một việc ta muốn hỏi ngươi”.

“Ồ, việc gì vậy?”, để hai bộ lông vào trong tay áo, người đàn ông vui vẻ

hỏi.

“Vì sao Như Lai lại nói ngươi chính là ta và ta cũng chính là ngươi,

chúng ta vốn là một người?”, nhíu đôi mày, Hàn Cổ Liên nghi hoặc.

“Sau khi tầng phong ấn thứ tư được giải, cô sẽ hiểu ra nguyên nhân.

Đồng thời do bị thời gian hao mòn, hàng rào bảo vệ của Như Lai cũng sẽ tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.