LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 543

đó, một đài sen hồng cực lớn bỗng nở ra dưới chân, đỡ lấy linh hồn yếu ớt
của anh.

“Cuối cùng Quan Âm tôn giả cũng đã thức tỉnh, chỉ là dường như ký ức

trước kia quay về hơi chậm.” Một giọng nam hư ảo trầm tĩnh vọng đến từ
phía sau, Quan Âm nhanh chóng quay đầu. Vừa nhìn rõ dung mạo người
sau lưng, sắc mặt Quan Âm trở nên khó coi muôn phần.

“Các ngươi là huynh muội song sinh sao? Cô là... Hàn Cốc Liên?” Như

thế lật ngược đồng hồ cát, ký ức từ từ thức dậy nơi đáy tim vị Bồ Tát.

“Cuối cùng cũng nhớ ra rồi hả Quan Âm?” Ở gần đó, với đôi mắt xanh

thẳm chất chứa hận thù, Hàn Cốc Liên một lần nữa giơ tay phải lên: “Đã
nhớ lại toàn bộ sự việc quá khứ, vậy bây giờ hãy đến mạng cho người mẹ
thân yêu của ta chết trong tay ngài”.

Trong giây phút nước sôi lửa bỏng, vị Phật tiền tôn giả từng rất cao quý

chỉ biết chạy quanh, thân hình gắng sức lẩn trốn một cách thảm hại, tựa như
bất cứ lúc nào cũng có thể bị sấm sét nhấn chìm.

“A di đà Phật, Cốc Liên hãy dừng tay!” Dường như có tiếng thở dài, rồi

một đài sen vàng cực lớn bỗng xuất hiện giữa không trung, chắn luồng sét
đang giáng xuống. Trên đài sen, Như Lai ngồi an nhiên bình thản, ánh mắt
thương cảm phản chiếu hình ảnh hai huynh muội bị hận thù khống chế:
“Năm tầng phong ấn đã được giải, sự thật không còn là bí mật nữa, những
oan nghiệt lão nạp tạo ra vạn năm trước, hôm nay ta sẽ trả hết tất cả”.

“Như Lai, món nợ này ngài trả hết được sao?” Cốc Liên ngẩng đầu nhìn

Phật Tổ, những giọt nước mắt trong suốt như hạt ngọc chầm chậm lăn
xuống: “Không có sinh mạng nào là sinh mạng để người khác lợi dụng.
Ngài còn nhớ ánh mắt Mị Gia khi sắp qua đời chứ? Mị Gia hận ngài! Bà
dùng nỗi tuyệt vọng cuối cùng để hận ngài, bởi yêu càng sâu thì hận càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.