LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 542

9. Khóc, nỗi tuyệt vọng thương tâm

Thời khắc toàn bộ ánh sáng bị bóng tối che lấp hoàn toàn thì thế gian liệu

còn hy vọng tồn tại?

Trong cõi nhân gian ngập tràn bóng đêm, Quan Ân chạy như bay trên

con đường im lặng như tờ, bốn phía vô thanh, chết chóc, cảm giác hết sức
kinh khủng. Cả căn phòng lớn của Sở Cảnh sát vốn đang ồn ào sôi động là
thế, vậy mà chỉ trong thoáng chốc, nó đột nhiên mất đi toàn bộ ánh sáng và
âm thanh. Trừ anh ra thì tất cả mọi người đầu như bị trúng phép thuật, đồng
loạt khựng lại. Bỗng nhiên một cảm giác quen thuộc nào đó lướt qua tâm trí
Quan Ân, dường như anh một lần nữa quay về với cơn mưa đen ngòm như
trút nước, vòng xích đen quấn chặt siết quanh cơ thể...

“Á!” Giật mình, anh đột ngột dừng chân. Khoảng không trước mặt bỗng

xuất hiện bóng người áo xanh lam thu hút sự chú ý của anh.

Đó là cô gái xinh đẹp tuyệt mỹ, mái tóc dài màu nâu nhạt bay bay theo

gió, đôi mắt to tròn xanh như màu trời đang phát ra những tia lạnh lẽo và
khát máu, nhìn chằm chằm anh không chớp.

“Quan Âm, lâu lắm rồi không gặp, không ngờ lần tái ngộ này ta lại phải

giết ngài.”

Tay phải cô gái bất chợt giơ cao, một tia sấm lớn từ trên trời lập tức đánh

thẳng vào người Quan Ân đang bất ngờ không kịp tránh.

“!” Toàn thân bao trùm bởi cơn đau không sao tả xiết, người đàn ông há

miệng nhưng chẳng thể phát ra bất cứ âm thanh nào. Chầm chậm, ý thức
của anh bắt đầu thoát ra khỏi thể xác, lơ lửng giữa không trung. Cùng lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.