LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 544

sắc. Ngài đã lừa bà cả một đời, thử hỏi giờ ngài có thể làm gì để đền lại cái
nợ ân tình ấy?” Đau khổ nhắm nghiền đôi mắt, cô gái bi thương tựa đầu vào
lòng ca ca: “Thiên ca ca, ca biết không? Trước giờ muội vẫn không ngừng
tìm kiếm sự thật, nhưng muội không biết khi nó được phơi bày trước mắt,
muội lại chẳng có cách gì chấp nhận nổi. Người đàn ông này, người đã nuôi
nấng muội từ bé đến lớn, yêu thương, chăm chút muội, vậy mà cuối cùng
lại đẩy muội xuống vực thẳm, người ấy chính là cha đẻ của chúng ta...”.

“Cái gì? Sao có thể thế được? Cha của chúng ta chẳng phải là chí thượng

tôn giả Nạp Y La sao? Sao giờ lại thành Như Lai rồi?”, kêu lên thảng thốt,
Hàn Thiên Liên trợn mắt nhìn vị chí tôn Phật giới trước mắt với vẻ không
tin nổi.

“Có gì khác biệt sao? Như Lai và Nạp Y La vốn chỉ là một người.” Khẽ

gạt dòng lệ, Cốc Liên đưa mắt đối diện ca ca: “Đáng thương cho mẹ chúng
ta, tới lúc chết vẫn yêu cha như vậy. Đến tận giây phút chấm dứt sinh mệnh,
nguyện vọng duy nhất của bà vẫn là được nhìn thấy mặt cha lần nữa mà
không hề biết rằng, hoàn toàn không biết rằng lúc đó cha đang ở cạnh bà,
chỉ là bà không thể nhìn thấy mà thôi”.

“Vì sao?”

“Bởi Nạp Y La chỉ là một thân phận khác của Như Lai và Như Lai

không cho Y La xuất hiện trước mặt mẹ!” Những giọt nước mắt lau đi lại
tiếp tục lăn xuống má Cốc Liên, biểu hiện cuối cùng trên nét mặt Mị Gia
một lần nữa như hiển hiện trong đáy mắt, trong lúc đoạn tuyệt vẫn còn pha
chút lưu luyến và không cam lòng.

Vị nữ vương cưỡi mây lướt gió, nữ chủ nhân thống nhất cả Ma vực, đã

từng ở ngôi cao, nhất hô bách ứng, đấng quân vương bất khả chiến bại, cuối
cùng chỉ vì một chữ “tình” mà chết thảm trong tay người đàn ông mình hết
lòng yêu thương. Bi thảm vậy, mệnh thảm vậy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.