LIÊN HOA YÊU CỐT - Trang 558

Ngoại truyện

Nguyệt chi liên

Ánh trăng chảy tràn như nước, vằng vặc chiếu đầy đôi mắt, ta ngồi nơi

đầu cầu Nại Hà sốt ruột nhìn ngắm những linh hồn qua lại như mắc cửi,
lòng không ngừng tìm kiếm một bóng hình màu xanh. Có lẽ ta thật sự ngốc
nghếch, đã biết rõ người chàng yêu chẳng phải mình mà vẫn ở đây chờ
mong mãi, cũng giống như những ngày xưa cũ mải miết ngóng chờ bên
cửa, chờ chàng quay về.

Ta tên là Đinh Nguyệt Hoa. Cái tên mang nghĩa “tinh hoa của mặt trăng”,

bởi như nhị ca nói, vào lúc ta chào đời, cả trời đêm vốn tối đen như mực
bỗng hé lộ một mảnh trăng sáng tỏ, vị thầy tướng số bảo ta có quý tướng
cực kỳ hiếm thấy, từ đó ta được đặt tên là Nguyệt Hoa.

Nhưng cùng chào đời với ta hôm đó còn có một cô gái. Cô ấy là muội

muội sinh đôi của ta tên Cốc Liên. Trong trí nhớ của ta, hai tỷ muội chẳng
hề giống nhau chút nào. Ta hoạt bát hiếu động, muội ấy ít lời kín đáo, ta
nũng nịu dễ thương, muội ấy trầm tĩnh hiền hậu. Muội ấy tựa như đóa sen
nở trong đêm tối, xinh đẹp mà không phô trương, thanh đạm mà chẳng kém
phần sang quý.

Từ nhỏ, trong nhà, ta luôn nhận được sự nuông chiều của mọi người. Cả

cha mẹ lẫn ca ca đều chăm chút ta, ta nói một thì không có hai, muốn gì là
nhất định đòi cho được cái đó. Những lúc như thế, Cốc Liên thường giấu
mình, âm thầm đánh giá mọi việc xảy ra trước mắt.

Năm đó chúng ta mười lăm tuổi, lứa tuổi đẹp nhất của thời con gái. Cũng

vào năm ấy, hai người ca ca của ta dẫn theo Triển Chiêu về nhà, để giúp giải
quyết sự xung khắc Miêu Thử

[1]

. Trong tiệc rượu, đại ca bóng gió giới thiệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.