LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 184

đánh người, cử chỉ hung ác, đã ngấm ngầm cởi dây cho thuyền xuôi giòng.
Bảo Tượng hô luôn mấy lần chẳng có thuyền nào trở lại. Lão tức quá lượm
đá liệng xuống vèo vèo.
Chát một tiếng! Một viên đá trúng vào đầu một ngư nhân làm cho y vỡ óc
rớt xuống nước.
Bọn ngư phủ chẳng còn hồn vía nào nữa, càng bơi thuyền chạy thật lẹ.
Bảo Tượng chạy dọc bờ sông đuổi theo. Lão chạy bộ lẹ hơn con thuyền nhỏ
của Địch Vân nhiều.
Lão rượt trên bờ phía bắc sông Trường Giang. Địch Vân không ngớt bơi
thuyền lái vào bờ phía nam.
Bảo Tượng tuy chạy lên trước Địch Vân rồi, nhưng con thuyền nhỏ vẫn
cách lão mỗi lúc một xa.
Địch Vân bụng bảo dạ:
– Nếu lão gặp con thuyền nào ở bờ sông mà bức bách nhà đò chở lão rượt
theo thì ta khó lòng thoát khỏi độc thủ của lão.
Trong lúc hoang mang, chàng lại khấn khứa:
– Đinh đại ca! Đinh đại ca! Đại ca sống khôn chết thiêng đừng để tên ác
hòa thượng kia gặp được thuyền để rượt theo.
Trên mặt sông Trường Giang, thuyền bè xuôi ngược rất nhiều, may ở chỗ
cách bờ phía bắc mấy dặm đều không có thuyền đậu.
Địch Vân vận hết sức bình sinh bơi thuyền vào bờ phía nam.
Mặt sông khúc này tuy không rộng lắm, nhưng nhiều cây to rườm rà, Bảo
Tượng không nhìn thấy nữa.
Địch Vân áp thuyền vào bờ, chuồn cái gói nhỏ vào bọc, ôm thi thể Đinh
Điển lên bộ.
Đột nhiên chàng nhớ tới điều gì liền quay trở lại đẩy mạnh con thuyền ra
ngoài. Chàng mong Bảo Tượng xa xa còn nhìn thấy thuyền lững lờ trôi và
hắn cho là chàng vẫn còn ở trong thuyền cứ tiếp tục đuổi theo.
Chàng vội quá chẳng cần lựa đường cứ chạy thẳng về phía nam, mong cho
dời khỏi bờ sông càng xa càng tốt.
Địch Vân chạy chừng hơn một dặm, bất giác la thầm:
– Khổ rồi! Khổ rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.