LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 375

Địch Vân thấy lão đi cùng bọn người mới đến ban đầu hơi lấy làm kỳ, sau
chàng tỉnh ngộ nghĩ thầm:
– Bọn này đi đường Hồi Bắc Tứ Xuyên rượt tới đây, Hoa Thiết Cán là một
trong bọn thủ lãnh của họ, dĩ nhiên dẫn đường cho họ, nhưng không hiểu
lão nói gì?
Địch Vân thấy đoàn người tiến gần vào sơn động, liền bỏ đi mấy trượng, ẩn
vào trong bụi cỏ rậm nơi băng tuyết chưa tan.
Lúc này Địch Vân còn cách đoàn người khá xa, nhưng nội công chàng mấy
tháng nay tiến triển rất nhanh, nên ai nói gì ở trong sơn động chàng cũng
nghe rõ.
Một âm thanh thô hào cất lên:
– Té ra Hoa huynh đã đâm chết ác tăng, thật là đáng kính! Thật là đáng
mừng! Hoa huynh lập được công lớn này thì dĩ nhiên từ nay làm thủ lãnh
quần hào ở Trung Nguyên, bọn tại hạ đều chịu để Hoa huynh sai khiến.
Một người khác nói:
– Đáng tiếc Lục đại hiệp, Lưu đạo trượng, Thủy đại hiệp bị thảm tử, khiến
cho ai cũng phải đau lòng.
Lại người nữa nói:
– Lão ác tăng chết rồi, tiểu ác tăng chưa bị diệt trừ, chúng ta phải lập tức
xục tìm, nhổ cỏ trừ rễ mới khỏi lo về sau. Hoa đại hiệp! Tại hạ nói thế có
phải không?
Hoa Thiết Cán đáp:
– Đúng rồi! Lời Trương huynh rất chí lý, tên tiểu ác tăng đó mang võ công
tà phái, tàn ác chẳng kém gì sư phụ gã, có khi còn hơn nữa là khác. Hiện
giờ không biết gã ẩn nấp ở đâu? Gã thấy chúng ta vào hang nhất định tìm
kế thoát thân, các vị huynh đệ, chúng ta đừng ngại cực khổ, có giết được
tiểu ác tăng mới là đại công cáo thành.
Địch Vân nghe nói mấy câu này, trong lòng ngấm ngẩm kinh hãi tự nghĩ:
– Lão họ Hoa kia cực kỳ ác độc! May mà ta chưa xuất hiện một cách lỗ
mãng, không thì bọn chúng cùng đến giết mình, làm sao chống cự lại được?
Bỗng nghe thanh âm thiếu nữ cất lên:
– Gã không phải là... tiểu ác tăng, mà là một vị chính nhân quân tử, Hoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.