LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 399

– Lão khất cái bá bá này ngày trước đối xử với ta rất tử tế, năm ấy ta đấu
với tên đại đão Lữ Thông đã thất bại, nhờ lão ra tay giải cứu. Sau lão lại
dạy ba chiêu kiếm pháp tinh diệu mới thắng được bọn đệ tử ở Vạn Môn,
bây giờ ta nghĩ lại ba chiêu kiếm pháp đó cũng tầm thường chẳng lấy gì
làm kỳ, nhưng khi ấy nó giúp cho ta khỏi bị nhục nhã.
Rồi chàng tự nhủ:
– Bữa nay trùng hội, đáng lý ta phải tạ Ơn lão một phen, nhưng nơi đây là
chỗ cũ của sư phụ, mà lão lại đến khai quật tìm tòi vật gì? Tại sao lão phải
xây tòa nhà lớn để che mắt mọi người? trước lão là một người khất cái, sao
nay lại giàu có đến thế?
Trong lòng ngấm ngầm quyết định chủ ý:
– Để ta coi cho biết rồi sẽ tính, lão là ân nhân của ta nhưng việc bái tạ hà tất
phải vội vàng trong lúc nhất thời, sao lão không sợ sư phụ ta trở về? Chẳng
lẽ...
chẳng lẽ... sư phụ ta chết rồi chăng?
Chàng nghĩ tới đây, bất giác vàng mắt đỏ hoe, vì chàng vốn coi sư phụ như
phụ thân.
Đột nhiên ở góc đông nam có tiếng kịch khẽ vang lên, một người hương
dân đụng đầu thuổng vào vật gì.
Lão chủ nhân liền nhảy vào huyệt cúi xuống lượm lên.
Bao nhiêu thợ đều dừng lại, liếc mắt nhìn thì thấy trong tay lão cầm một cái
đanh sắt rỉ, mặt đầy vẻ thất vọng, lão xoay xở ngắm nghía cái đanh một lúc
rồi bỏ xuống một bên, giục:
– Động thủ đi thôi! Đào cho lẹ! Đào cho lẹ!
Địch Vân cùng bọn hương dân đào huyệt suốt đêm, chủ nhân đứng bên
ngoài giám sát để hết tinh thần chú ý mọi sự cho đến lúc trời sáng mới thu
công.
Phần đông hương dân giải tán về nhà, chỉ có bảy tám người ở xa quá nên
giải chiếu nằm ngủ trên hành lang phía đông toàn nhà lớn.
Địch Vân cũng ngủ ở hành lang.
Chàng ngủ cho tới chiều mới cùng mọi người dậy ăn cơm.
Người chàng dơ dáy không ai muốn đến gần, lúc ăn cũng như lúc ngủ họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.