LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 430

công! Ân công có biết tại sao không?
Địch Vân lắc đầu.
Ngôn Đạt Bình lại nói:
– Vạn Chấn Sơn mời Thích sư đệ vào thư phòng đàm luận, y buộc cho
Thích sư đệ đã lấy được kiếm phổ Vương Kiếm và truyền dạy cho Địch
Vân, hai người khích bác nhau, trở mặt thành thù Thích Trường Phát phóng
kiếm đâm thương Vạn Chấn Sơn rồi chạy trốn. Lạ quá! Thật là quái lạ!
Địch Vân hỏi:
– Điều gì quái lạ?
Ngôn Đạt Bình đáp:
– Từ ngày ấy Thích Trường Phát mất biến không còn thấy đâu nữa, chẳng
hiểu y ẩn mình xứ nào? Khi Thích Trường Phát đến Kinh Châu quyết
không đem theo cuốn kiếm phổ đã lấy cắp, nhất định y chôn dấu ở một nơi
bí ẩn nào đó, lão phu tưởng y đả thương Vạn Chấn Sơn còn trở về vùng này
ngay đêm để lấy kiếm phổ rồi mới xa chạy cao bay, nên lúc vừa xảy ra biến
cố, lão phu lập tức cỡi khoái mã đến chờ trước để dò xem y để kiếm phổ
nơi đâu và sẽ tùy cơ hạ thủ. Nhưng lão phu chờ hoài thủy chung vẫn không
thấy y xuất hiện, mấy năm trôi qua rồi, xem chừng vĩnh viễn y không trở
lại, lão phu chẳng nể nang gì nữa ở đây phá quấy đến trời long đất lở mong
đào tìm kiếm phổ, nhưng chỉ tốn công vô ích, chẳng thu lượm được kết quả
nào. Nếu không có ân công ra tay cứu viện thì Ngôn mỗ đã bỏ mạng rồi.
Chà chà! Vạn sư ca của Ngôn mỗ cũng là tay đáo để.
Địch Vân hỏi:
– Theo sự phỏng đoán của lão gia thì lệnh Thích sư đệ hiện giờ ở đâu?
Ngôn Đạt Bình lắc đầu đáp:
– Cái đó Ngôn mỗ không đoán ra được, có điều lưới trời lồng lộng thưa mà
không lọt, không chừng y mắc bẫy ở chỗ nào rồi, có khi y gặp việc gì ra
ngoài sự tiên liệu, tỷ như bị sài lang hổ báo ăn thịt.
Địch Vân thấy lão nguyền rủa sư phụ gặp tai họa, lại lộ vẻ hân hoan, trong
lòng thật chán ghét, nhưng chàng lại nghĩ thầm:
– Sư phụ chẳng có tin tức gì, không chừng đã gặp điều bất hạnh thực sự.
Chàng liền đứng dậy nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.