LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 76

– Nhân lúc hắn thần trí chưa tỉnh mà chúng ta bức bách hắn, lỡ ra hắn
xuống chầu Diêm Vương thì không hay đâu.
Địch Vân và hán tử kia cùng ở trong ngục lâu ngày với nhau, tuy chàng bị
hắn khinh khi hành hạ, nhưng chàng không muốn hắn bị chết dưới bàn tay
ngục tốt.
Đến ngày , Địch Vân cho hán tử uống nước bốn, năm lần. Hán tử gật đầu tỏ
vẻ tạ Ơn.
Canh hai đêm hôm ấy, quả nhiên bốn tên ngục tốt lại tới. Địch Vân nghĩ
bụng:
– Lần này nếu để chúng đem hắn đi khảo đả thì nhất định phải chết. Chàng
đâm liều nhảy lại đứng chắn trước cửa ngục, quát lớn:
– Không được vào!
Một tên ngục tốt cao lớn rảo bước tiến lại thóa mạ:
– Tặc tù phạm! Tránh ra!
Địch Vân cánh tay vô lực, chàng cúi đầu xuống cắn vào ngón tay trỏ và
ngón tay giữa tên ngục tốt, máu chảy đầm đìa. Răng chàng cắm ngập vào
tận xương tưởng chừng muốn cắn đứt.
Tên ngục tốt kia giật mình kinh hãi, vội xoay mình chạy ra khỏi lao phòng.
Thanh đơn đao của gã rớt xuống đất đánh “Choang” một tiếng.
Địch Vân cúi xuống cướp lấy chém liền ba đao. Tuy cánh tay chàng không
còn kình lực, nhưng chiêu số vẫn tinh diệu.
Một tên ngục tốt béo mập cầm đao xông lại. Địch Vân nghiêng mình ra
chiêu “Đại mẫu ca diêm thất, trường nga mỗ dực viên”. Nguyên là chiêu
“Đại mạc cô yên trực, trường hà lạc nhật viên”. Thanh đơn đao xoay thành
vòng tròn chém đánh “chát” một tiếng vào đùi ngục tốt.
Ngục tốt sợ quá vừa lăn vừa bò lui ra.
Biến diễn này làm cho máu đổ ở cửa ngục thất. Bốn tên ngục tốt thấy chàng
như con cọp điên khùng chỉ chực liều mạng, chúng không dám sấn vào một
cách khinh xuất, chỉ đứng ngoài cửa chửi rủa mười tám đời tổ tiên nhà Địch
Vân. Những lời thô tục ô uế chúng cũng đem ra mà thóa mạ.
Địch Vân chẳng nói nửa lời, cứ đứng giữ ở cửa ngục.
Bọn ngục tốt cũng không cầu viện binh. Chúng không đánh nổi, chỉ thóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.