LIÊN THÀNH QUYẾT - HÀN GIANG NHẠN - Trang 80

Đêm hôm ấy vào khoảng canh ba, Địch Vân xé áo thành những mảnh nhỏ
se lại làm một sợi dây, kết thòng lọng. Hai đầu buộc lên xà ngang cửa sắt
trên cao rồi chui đầu vào.
Chàng không cảm thấy bi ai mà cũng không thấy phẫn nộ, chỉ biết đời
người không còn gì đáng lưu luyến. Đây là lối giải thoát đau khổ một cách
êm ả nhất.
Địch Vân cảm thấy sợi dây xiết cổ mỗi lúc một chặt. Hơi thở nghẹt lại. Sau
một lúc, chàng mê man không biết gì nữa.
Nhưng rồi chàng dần dần tỉnh lại. Dường như một bàn tay to lớn đặt lên
ngực chàng. Bàn tay này đè xuống rồi lại đưa lên. Mũi chàng đã có luồng
không khí thanh lương thấu vào được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.