LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 129

- Có điều…

Như Ca nói tiếp:

- Nghe ngươi đàn thì tâm tình sẽ tốt hơn chắc? Đây cũng chẳng phải là

tiên khúc, làm sao mà có khả năng chứ! T ội thật, Tuyết nhất định là bị
người khác thổi phồng đến hoang tưởng mất rồi, cứ tưởng mình là “Cầm
Thánh” hay thần tiên gì đó, nhưng cho dù có thật sự là thần tiên đi nữa
cũng không thể giải quyết sự tình lúc này đâu.

Tuyết suýt nữa thì hộc máu, tay trỏ Như Ca:

- Nàng…!

Ài, hóa ra tâm tư của y uổng phí cả rồi, dù điệu đàn của y cũng có thể

so sánh với tiên âm lắm chứ!

Như Ca nhìn y, đột nhiên nhướng mày:

- Tuyết, tại sao ngươi lại theo ta trở về Liệt Hỏa sơn trang?

Ngón trỏ trên dây đàn lướt nhẹ, Tuyết sẳng giọng nói:

- Thì vì giúp nàng đó.

- Như vậy ta cũng không nhớ nhầm.

Nàng đồng ý để y theo cùng, chính là vì y đã hứa hẹn có thể giúp nàng

níu giữ trái tim đang dần trôi xa của Chiến Phong. Chỉ là…

Như Ca trừng mắt nhìn y:

- Thế ngươi đã giúp ta hay chưa?

Mỗi ngày y chỉ thong thong thả thả khảy đàn, dường như đã sớm quên

tuốt tuồn tuột những lời đã hứa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.