LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 186

Ánh đèn lồng hất đỏ cả lá phong.

Lá phong rợp tán.

Tươi sáng như một ngọn lửa.

Chiến Phong và Đao Liệt Hương đã đi đến nơi treo đèn kết hoa huy

hoàng nhất trong sân đình.

Một chiếc lá phong nhẹ nhàng rơi xuống.

Khẽ khàng đáp lên bờ vai y.

“Nhất bái thiên địa!”

Những sợi râu trắng của Liệt Minh Kính tung bay, khóe miệng ông

khẽ nở nụ cười, hệt như một người cha hiền từ. Đao Vô Hạ phe phẩy quạt
mỉm cười, Đao Vô Ngân uống cạn một chung rượu. Ngọc Tự Hàn nhẹ
nhàng đỡ lấy tay Như Ca, nụ cười thấp thoáng như núi xa bên khóe môi
hướng về Chiến Phong mà chúc phúc cho y.

Tiếng cười của những vị khách, tiếng đùa của lũ trẻ nhỏ khiến cho

buổi đêm bỗng trở nên huyên náo.

Lúc Chiến Phong hành lễ, y trông thấy một người.

Nàng đứng tại nơi tràn ngập ánh sáng.

Cách y chỉ khoảng năm bước chân.

Chiến Phong cảm nhận được sự thay đổi của nàng.

Nàng đã lớn rồi, nét thơ ngây và hồn nhiên ngày ấy đã giảm đi nhiều,

vóc dáng giờ cũng đổi khác, dung mạo tăng thêm vài phần tuyệt mỹ. Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.