LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 258

đỏ,nghiêng nghiêng đổ bóng trên nền đất xanh của rừng trúc…

Lần đó.

Không ngờ lại là lần cuối cùng nàng nhìn thấy cha.

Như Ca nhắm mắt lại,bàn tay lạnh lẽo nắm chặt lấy chén trà nhỏ đã

nguội lạnh,chiếc áo choàng trắng tinh khiến nàng nổi bật như một bức
tượng băng giữa đất trời giá lạnh không chút hơi ấm.

Nếu nàng biết đó là lần cuối cùng được trông thấy cha.

Nếu nàng biết đó là lần cuối cùng nàng có thể nũng nịu với cha.

Nếu nàng biết…

Tại sao, mọi chuyện lại đột ngột như vậy…

Nàng vùi đầu vào cánh tay,áp lên chiếc bàn đá lạnh như băng,người co

quắp lại,cuộn thành một khối nhỏ.

Nếu như nàng biến thành một đứa bé con.

Liệu cha có thể tươi cười mà bước ra,nói với nàng rằng đây chỉ là một

trò đùa hay không?

Trong rừng trúc vang lên tiếng động!

Nàng nhỏm dậy,đầu gối đập vào ghế đá.Mặc kệ cơn đau,nàng giật

mình quay đầu lại,ánh mắt tức thì sáng rực lên đáng sợ,hệt như có hàng
ngàn bó đuốt đang rực cháy.

Cha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.