LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 348

Không ai nói lời nào.

Không khí nghiêm trọng và căng thẳng.

Bọn họ biết rằng, chỉ cần đi qua ngọn núi nàylà có thể hội hợp với

những cao thủ của Giang Nam Phích Lịch môn từ trấn Tường Dương đến
đón tiếp.

Mà đoạn đường núi này chính là cơ hội cuối cùng của đám sát thủ.

Trong đoàn người, đáng chú ý nhất là một cô gái áo trắng, tư thế hiên

ngang, cưỡi một con ngựa lông vàng đốm trắng.

Nàng đội mũ, lụa mềm che rủ.

Mặc dù không rõ dung mạo của nàng, nhưng suốt dọc đường đi, dưới

sự chỉ dẫn của nàng, mọi người đều tránh né được vô số nguy hiểm. Bóng
lưng vươn thẳng của nàng đã trở thành điểm tựa cho bọn họ.

Vết thương trên người Lôi Kinh Hồng đã đỡ hơn rất nhiều nhưng do

xương bả vai của y bị thương trầm trọng nên nội lực vẫn còn yếu ớt.rèm
kiệu thỉnh thoảng theo nhịp tròng trành hé mở khiến cho y có thể thấp
thoáng trông thấy bóng hình của người con gái áo trắng ấy.

Y nằm trong kiệu, xa xa ngóng nhìn nàng, trong ánh mắt dường như

chứa đựng một thứ tình cảm kỳ lạ.

Rẽ qua một khúc quanh, gió lớn từ đâu chợt nổi lên.

Chéo quần của người con gái áo trắng bị thổi tốc lên, mảnh lụa trắng

trên chiếc nón kia cũng chấp chới tung bay, chiếc cằm xinh xắn thoắt ẩn
thoắt hiện.

Ánh mặt trời trắng lòa đến chói mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.