LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 364

Nụ cười đó giống như một kẻ lặn lội khắp trăm núi ngàn sông, cuối

cùng cũng có thể trở về với gia đình mà trong lòng luôn mong nhớ.

Nhưng nụ cười đó chỉ thoáng qua trong chớp mắt.

Duệ Lãng dường như đã phát hiện ra hướng đi của nàng, bóng dáng

của Liệt Hỏa đệ tử dọc đường đi có thể dễ dàng trông thấy.

Hai ngày, chỉ còn hai ngày đường nữa thôi là có thể gặp được nàng

rồi…

Bộ y phục màu xanh bị làn gió đông thổi thốc lên.

Y khẽ nhíu mày.

Vì sao cảm giác lo lắng luôn khiến y phải hàng đêm thao thức, càng

tới gần nàng, cảm giác bất an này lại càng thêm mãnh liệt?...

o0o

Ngày đông giá, núi Vũ Di vẫn um tùm tươi tốt, khắp nơi phủ ngập một

màu xanh.

Trong trảng rừng lớn rậm rạp nơi lưng đồi, từng cành cây chắc khỏe

uốn lượn, tán lá rợp bóng phản chiếu nền trời xanh thẫm, nhẹ run rẫy theo
làn gió cuốn.

Khu rừng nhá nhem.

Cành lá đã che phủ ánh sáng mặt trời.

Trong rừng yên tĩnh lạ thường.

Không có tiếng chim muông, cũng không có âm thanh của thú vật, chỉ

có tiếng lá cây xào xạc cùng cơn gió thổi rì rào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.