LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 411

thưong, mọi thứ đều không còn quan trọng nữa. “Phải hôn ta một cái cho tử
tế đó…”

Tiếng pháo xa xa phía đông thôn nổ vang.

Hương thức ăn thấp thoáng đưa tới.

Đám gà vịt con đang líu ríu kiếm ăn trên mặt đất cũng tò mò nhìn về

phía nàng và y..

Làn da tuyết long lanh trong suốt dưới ánh nắng mặt trời, một quầng

hào quang mỹ lệ lẳng lặng tỏa ra khắp thân thể y. Y nhắm mắt lại, đôi hàng
mi đen nhánh khẽ động, phảng phất như đang mơ một giấc mơ hạnh phúc.

Hai má Như Ca đỏ ửng lên.

Nụ hôn như giọt sương sớm, mang theo ánh nắng ban mai, khẽ hôn

lên bàn tay thâm tím của y.

Bờ môi nàng ấm áp.

Bàn tay y mát lạnh.

Khuôn mặt Tuyết chợt thoáng vẻ gì đó vừa giống như đau khổ lại tựa

như hạnh phúc. Y lặng lẽ hé mắt, lặng lẽ nhìn những sợi tóc như ngọc đen,
vành tai như ngọc trắng và một bên má đang ửng đỏ của nàng, sau đó y lại
khẽ nhắm mắt lại.

Dường như có một âm thanh khe khẽ vang lên.

Nàng đã hôn y rồi.

Bối rối nhảy bật dậy, nàng ôm lấy hai bờ má nóng bừng của mình,

luôn miện gắt: “Được rồi, được rồi, không đau nữa rồi. Mau đứng dậy đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.