sang cho Giang Nam Phích Lịch môn. Nhưng con gái của Liệt Minh Kính
là Liệt Như Ca lại không tin tưởng Chiến Phong, một lòng muốn điều tra rõ
chân tướng cái chết của cha, cũng vì việc này mà giữa đêm khuya nàng đã
trốn khỏi Liệt Hỏa sơn trang vốn bị Chiến Phong khống chế. Trên đường
rời trang, Liệt Như Ca lại bị Chiến Phong ám sát mà bỏ mạng.
Tin đồn này khiến cả võ lâm kinh hãi.
Quần hào giang hồ thi nhau đổ dồn về Liệt Hỏa sơn trang để làm rõ
tính xác thực của nguồn tin.
Nhưng thái độ của Liệt Hỏa sơn trang lại vô cùng mập mờ ám muội.
Chỉ tuyên bố rằng Chiến Phong không có mặt ở trong trang, còn việc y có
sát hại cha con Liệt Minh Kính hay không thì vẫn đang xác minh. Đồng
thời Liệt Hỏa sơn trang còn treo thưởng khắp thiên hạ, ai có thể “mời”
Chiến Phong hồi trang sẽ được thưởng ngàn lượng hoàng kim.
Nhất thời, cả thiên hạ náo động!
Tiếng đàn thanh nhã, uyển chuyển từ trong phòng của Tuyết truyền ra,
trong màn đêm hệt như một mùi hương hoa nhàn nhạt, thấm đượm nét dịu
dàng từ ánh trăng, quấn quyện nơi đáy lòng Như Ca.
“Nha đầu, ánh trăng có gì đẹp, làm sao sánh được với khúc đàn tuyệt
diệu của ta chứ? Mau vào đây, nghe thử khúc nhạc ta mới sáng tác nào.”
Như Ca vẫn ngẩng đầu ngắm ánh trăng hình lưỡi liềm trên trời cao.
Chiến Phong…
Nếu thực sự là Chiến Phong…
Ánh mắt của nàng thật điềm tĩnh, đôi môi khép lại, khuôn mặt dần trở
nên nghiêm nghị.