LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 530

Ngọc Tự Hàn giật mình: "Muội biết huynh là ai?" Người bị hạ thuốc

mê thường đều là thần trí hỗn loạn mà.

Ánh mắt Như Ca mê đắm mà ướt át, hai gò má ửng đỏ"

"Ngọc sư huynh .... Huynh là Ngọc sư huynh mà muội yêu nhất ...

Muội muốn cùng Ngọc su huynh vĩnh viễn bên nhau ... vĩnh viễn không
phân ly ...."

Ngọc Tự Hàn rên rỉ một tiếng, ôm lấy nàng.

Thân thể nàng nóng bừng, ngọ nguậy không chịu yên trong lòng y, hơi

thở ngày càng dồn dập: "Ở khu rừng đó ... không được gặp sư huynh ... rất
nhớ rất nhớ su huynh ... vĩnh viễn đừng nên rời khỏi Ca nhi ... có được
không?...."

Thì ra ký ức của nàng vẫn giữ nguyên sau trận chiến đó ở Vũ Di sơn

Chương Thụ lâm.

Nàng liếm môi khó chịu, yết hầu khô khốc nói: "Sư huynh .... Ta nóng

quá .... Nóng quá ....."

"Ca nhi ..." Ngọc Tự Hàn định gỡ cánh tay của nàng ra: "Huynh đi tìm

thuốc giải cho muội." A, bị nàng ôm lấy, kích thích tột cùng như muốn
thoát ra khỏi lý trí.

Như Ca cực kỳ khó chịu, bị ngọn lửa cuộn trào trong thân thể thiêu đốt

đến mức không thể đứng ngồi yên ổn, chỉ có ôm lấy y, ở trong lòng y mới
cảm thấy thoải mái một chút.

"Đừng rời khỏi ta!"

Nàng giãy dụa la hét, ngẩng phắt đầu lên, lại đúng lúc đụng phải

khuôn mặt lo lắng quan tấm của y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.