LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 74

đang nở nụ cười tươi như hoa ấy, từ từ giơ cánh tay lên, chỉ vào ngực mình,
hỏi một câu…

-Là ta ư?

oOo

Gió đêm mang hương thơm ùa đến. Không ph ải hương hoa hạnh,

cũng không phải hương hoa đào, chỉ là một mùi vị thuần khiết thanh bạch,
mát lạnh trong trẻo, hệt như từ người của Tuyết thấm xuất ra vậy.

Tuy ết cười khanh khách nhìn vẻ mặt kỳ quái của Như Ca, da thịt

trong suốt của y được bóng trăng phủ nhuộm lung linh ngời sáng, lại có vẻ
loang loãng như thể chỉ cần phà hơi vào cũng sẽ hòa tan đi mất.

Như Ca nhìn vị nam tử dáng điệu như hoa ấy, hít sâu một hơi hỏi:

-Ngươi đã từng gặp ta trước đây à?

- Chưa hề!

- Vậy ta rất đẹp hay sao?

Tuyết khẽ sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của nàng, dường như

đang cân nhắc câu từ, sau cùng vẫn phải lắc đầu nuối tiếc bảo:

- Nàng vẫn còn nhỏ lắm!

Như Ca nhăn nhăn mũi. Sự tự tin gặp phải đả kích lớn, nhưng thôi kệ,

trước tiên không nên tính toán vội.

- Ta ở trong đại sảnh này có cử chỉ gì không giống với mọi người mà

hấp dẫn được ngươi?

- Không có!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.