LIỆT HỎA NHƯ CA - Trang 98

Một vị nam tử trong bộ quần áo trắng như tuyết đang tĩnh tại chơi đàn.

Ánh m ặt trời nửa sáng nửa tối rọi vào sân đình, tà áo trắng của y vẫn chói
lóa như cũ. Cõ lẽ vì xung quanh không có ai, trên mi mắt đẹp như tranh vẽ
kia thấp thoáng một nỗi buồn thương mờ nhạt, tiếng đàn êm ả trầm thấp
khiến cho làn nước trong hồ xao động xoắn xuýt không ngừng.

Đột nhiên.

Đầu ngón tay của y khảy mạnh.

Điệu đàn cao vút réo rắt cất lên, hệt như một lời ngạc nhiên, một tiếng

reo vui khe khẽ! Tuy ết miệng cười như hoa, nụ cười dường khiến cho cả
ngôi đình trở nên lộng lẫy hơn, y hướng về vị tiểu cô nương áo đỏ đang ngơ
ngẩn đứng trên hành lang vẫy gọi:

-Nha đầu, lại đây, lại đây!

Như Ca chầm chậm bước đến, ngồi xuống ghế đá, cất tiếng hỏi:

- Có chuyện gì không?

Tuyết nhìn nàng mủm mỉm cười:

- Gặp Chiến Phong rồi à?

Như Ca trừng mắt với y:

- Ta có nói qua tên của huynh ấy cho ngươi à?

- Hắn không phải vừa chọc giận nàng đấy chứ?

-Không được đi khắp nơi nghe ngóng chuyện của ta rõ chưa!

Y cũng chẳng phải là thần tiên, chắc hẳn là đã đi đông đi tây hỏi thăm

mà ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.