LIÊT TỬ VÀ DƯƠNG TỬ - Trang 167

ngửa, y như người vậy. Người thợ vặn cái cằm của nó, tức thì nó hát rất
đúng, nâng cái tay của nó lên thì nó múa rất hợp điệu; nó làm được ngàn trò
đúng theo ý người. Nhà vua cho là người thực; nàng Thịnh Cơ (sủng phi
của vua) và tất cả bọn hầu hạ trong cung đều được coi.

Khi người máy làm hết các trò rồi, nó liếc mắt ra dấu với các thị nữ ở
chung quanh nhà vua. Chu Mục vương nổi giận đùng đùng, muốn đem
chém Yển Sư, Yển Sư hết hồn, vội vàng tháo gỡ người máy ra cho nhà vua
coi, các bộ phận toàn bằng da, gỗ, sơn, keo đủ các màu trắng, đen, đỏ,
xanh. Nhà vua xem xét kĩ lưỡng: ở trong có gan, tim, mật, phổi, tì, thận,
ruột, bao tử; ở ngoài có gân cốt, tay chân, khớp xương, da, tóc, lông, răng,
toàn là giả cả, mà rất hoàn thiện; người thợ lắp lại như cũ.

Nhà vua bảo thử bỏ trái tim đi xem sao thì miệng không biết nói nữa; bỏ
gan đi thì mắt không trông được nữa; bỏ thận đi thì chân không bước được
nữa

[17]

. Lúc đó Chu Mục vương mới mừng, than thở:


- Ôi, cái khéo của con người ngang với hoá công chăng?

Rồi ra lệnh lấy hai cái xe chở người máy đó về.

Thang máy của Ban Thâu, con diều bay của Mặc tử,

[18]

hai nhà đó đã tự

cho là cực kì khéo rồi. Một hôm, đệ tử của họ là Đông Môn Cổ, Cầm Hoạt
Li, nghe nói tài khéo của Yển Sư, kể lại cho họ, họ từ đó cho tới suốt đời,
không dám khoe nghệ thuật của mình nữa, nhưng vẫn thường cầm cái
thước vuông, cái thước tròn

[19]

.


CÁC BẬC THÁNH BẮN

V.

15

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.