LINH HỒN - Trang 105

“Liệu cậu có thể cưỡng chế để Theo thả chúng ta ra không?” tôi hỏi

Lissa.

Cô mím môi, rồi lắc đầu. “Tớ thậm chí còn không biết là tớ có thể

kiểm soát Giovanni bao lâu nữa. Tớ chưa bao giờ điều khiển người hành
động như con rối bao giờ cả”.

“Sẽ ổn thôi”, tôi nói, cố gắng trấn an cả hai. “Chúng ta sắp xong việc

rồi”.

Nhưng chúng tôi sắp sửa phải tự tay chiến đấu. Sau khi đánh bại một

nửa số Strigoi ở Nga, tôi cảm thấy khá tự tin vào sức mạnh của mình,
nhưng cảm giác tội lỗi vẫn đeo đẳng tôi. Và nếu bắt gặp cả một tá giám
ngục thì sức mạnh của tôi cũng không thể làm nên chuyện.

Tôi đã mất phương hướng so với bản thiết kế, nhưng rốt cuộc thì

đường Giovanni dắt chúng tôi quay về phòng trưởng trại cũng phải đi qua
một khu vực giam giữ. Lại một tấm biển cảnh báo hiện ra: CẢNH BÁO -
ĐANG ĐI VÀO KHU VỰC TÙ NHÂN (TÂM THẦN).

“Tâm thần?” tôi ngạc nhiên hỏi.
“Đương nhiên”, Victor giải thích. “Thế ngươi nghĩ người ta sẽ giam

giữ những người có vấn đề tâm lí ở đâu nữa?”

“Ở bệnh viện”, tôi đáp lại, vẫn phản đối trò đùa về chuyện những

phạm nhân có vấn đề về tâm lí.

“Ồ, không phải lúc nào cũng…”.
“Dừng lại!”
Lissa ngắt lời ông ta và đột ngột ra lệnh dừng lại trước cánh cửa. Tất

cả chúng tôi đều đi về phía cô. Cô quay đi, lùi lại nhiều bước.

“Có chuyện gì vậy?” tôi hỏi.
Cô quay ra nhìn Giovanni. “Tìm đường khác đến đó đi”.
“Đây là đường ngắn nhất”, anh ta cãi.
Lissa chậm chạp lắc đầu. “Tôi không quan tâm. Tìm đường khác,

đường nào để chúng ta không bắt gặp ai cả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.