LINH HỒN - Trang 384

“Christian, em rất xin lỗi vì chuyện…”.
“Em không cần phải xin…”.
“Có đấy…”.
“Chết tiệt”, cậu nói. “Em có thể để anh nói hết một c…”.
“Không”, Lissa cắt ngang. Và cô ngả vào lòng và hôn Christian, một

nụ hôn cuồng nhiệt và bỏng cháy, một nụ hôn nói với cô rằng cô cũng
không cần ai khác trên đời này.

Ồ. Tasha nói đúng: tôi là người duy nhất có thể đưa họ trở về với

nhau. Tôi chỉ không ngờ việc mình bị bắt giữ lại đóng vai trò đó.

Tôi ra khỏi đầu Lissa để cho họ chút riêng tư và tránh nhìn thấy họ

tiếp tục. Tôi không hề bực bội với việc hàn gắn của họ. Lúc này tôi cũng
chẳng thể làm gì được, và họ xứng đáng với sự hòa giải. Việc duy nhất phải
làm lúc này là chờ thêm thông tin, và họ giết thời gian lành mạnh hơn mọi
hành động của Adrian.

Tôi nằm xuống giường và nhìn thẳng lên trần nhà. Chẳng có gì ngoài

kim loại nguyên chất và những màu sắc lạnh lẽo. Nó làm tôi phát điên. Tôi
không có gì để nhìn, không có gì để đọc. Tôi thấy giống như một con thú bị
bẫy vào lồng. Cả căn phòng dường như càng lúc càng nhỏ lại. Tất cả những
gì tôi có thể làm là tua lại mọi điều nghe ngóng được qua Lissa, phân tích
từng từ từng chữ. Đương nhiên là tôi thắc mắc về mọi điểm, nhưng có một
điều khiến tôi lưu tâm là Daniella nhắc đến một buổi điều trần. Tôi cần biết
nhiều hơn về nó.

Vài tiếng sau, tôi có câu trả lời.
Tôi rơi vào trạng thái chết lặng và gần như không nhận ra Mikhail

đang đứng trước cửa phòng giam. Tôi lao ra khỏi giường đến những chấn
song và thấy anh đang mở khóa. Hi vọng lóe lên trong tôi.

“Chuyện gì thế này?” tôi hỏi. “Họ để em đi à?”
“Anh sợ là không”, anh đáp. Câu nói được chứng minh, vì ngay khi

mở cửa, anh lập tức còng tay tôi. Tôi không kháng cự. “Anh ở đây để đưa
em đến buổi điều trần”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.