LINH HỒN - Trang 386

“Càng sớm buộc tội kẻ giết người thì mọi người sẽ càng cảm thấy an

toàn hơn. Người ta nghĩ rằng trường hợp của em đã quá rõ ràng và muốn
nhanh chóng xử lí nó. Họ muốn em có tội. Họ muốn chôn cất nữ hoàng khi
biết rằng kẻ giết người đã bị đưa ra công lí, để mọi người có thể dễ dàng ăn
ngon ngủ yên khi vị vua mới hoặc nữ hoàng mới được bầu chọn”.

“Nhưng em không…”. Tôi bỏ qua lời phủ nhận của mình. Chẳng ích

gì.

Phía trước chúng tôi, tòa nhà chứa phòng xử án lù lù hiện ra. Trông nó

thật gớm ghiếc trong lần đầu tiên tôi đến đây dự phiên tòa của Victor,
nhưng cảm giác ấy là do nỗi sợ hãi của những kí ức ông ta mang lại. Giờ
đây… giờ đây nó là tương lai mù mịt của chính tôi. Mà hình như không chỉ
là tương lai của chính tôi - cả thế giới Moroi đang quan sát và chờ đợi, hi
vọng rằng tôi là kẻ hung ác, kẻ sẽ bị mang đi mãi mãi. Tôi nuốt khan, ném
cho Mikhail một cái nhìn lo lắng.

“Anh có nghĩ… anh có nghĩ là họ sẽ đưa em ra tòa không?”
Anh không trả lời. Một giám hộ giữ cửa cho chúng tôi đi vào.
“Mikhail?” tôi giục. “Liệu họ có thực sự ném em ra tòa vì tội giết

người không?”

“Có”, anh thương cảm đáp. “Anh dám chắc là họ sẽ làm thế”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.