LINH HỒN - Trang 387

Hai mươi bảy

BƯỚC VÀO PHÒNG XỬ ÁN là một trong những trải nghiệm phi

thực tế nhất đời tôi, không phải chỉ vì tôi là người bị kết tội ở đây. Nó khiến
tôi nhớ lại phiên tòa của Victor, và sự có mặt của tôi ở đây là quá sức tưởng
tượng.

Đi vào phòng cùng với một đội giám hộ áp giải, theo lẽ tự nhiên,

khiến mọi con mắt đổ dồn vào tôi - và tin tôi đi, ở đây đông nghịt người -
nhưng tôi không hề luồn cúi hay hổ thẹn. Tôi đi trong tư thế tự tin, đầu
ngẩng cao. Một lần nữa, tôi hồi tưởng lại Victor. Ông ta cũng nghênh ngang
đi vào, và tôi đã sợ hãi khi thấy một kẻ gây ra chừng ấy tội ác mà vẫn có
thể xử sự như vậy. Liệu những người ngồi đây có nghĩ tương tự về tôi
không?

Ngồi trên bục trước là một người phụ nữ mà tôi không nhận ra. Trong

thế giới Moroi, luôn có một luật sư được bầu chọn vào vị trí quan tòa để
điều hành những buổi điều trần hoặc những thứ tương tự. Một phiên tòa, ít
nhất là phiên tòa lớn như của Victor được nữ hoàng chủ trì. Bà đã từng là
người ra phán quyết cuối cùng. Còn bây giờ, các thành viên của hội đồng sẽ
là những người quyết định liệu tôi có bị đưa ra tòa hay không. Một phiên
tòa sẽ biến phán xét thành chính thức. Đó là nơi họ thông qua lời tuyên án
và đưa ra hình phạt.

Đội áp giải đưa tôi đến hàng ghế đầu tiên trong căn phòng, đi qua

hàng rào chắn ngăn những người làm việc và người xem. Rồi họ dẫn tôi
thẳng đến chỗ một Moroi trung tuổi đang mặc một bộ vest đen kiểu cách và
sang trọng. Bộ vest như hét lên, tôi rất tiếc vì nữ hoàng đã mất, và tôi đang
cố gắng tỏ ra hợp thời trong lúc thể hiện nỗi buồn thương của mình.
Tóc
ông ta vàng nhạt, lốm đốm điểm những sợi bạc đầu tiên. Dù vậy, ông ta biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.