LINH HỒN - Trang 99

đồng nghiệp còn lại đang bước về phía chúng tôi. Tôi phải nhanh chóng kết
thúc chuyện này, không chỉ vì lợi ích của chính mình mà còn bởi chắc chắn
họ sẽ gọi viện binh ngay khi có cơ hội.

Ngay lập tức tôi vồ lấy người ở gần tôi nhất và gắng hết sức đập mạnh

anh ta vào tường. Anh ta choáng váng, đờ đẫn, và tôi làm thêm lần nữa, vừa
lúc người kia tiến tới. Người giám ngục đầu tiên khuỵu xuống sàn, bất tỉnh
nhân sự. Tôi không muốn phải nặng tay với anh ta, nhưng một phần trong
quá trình huấn luyện của tôi là học cách phân biệt vô hiệu hóa và tiêu diệt.
Tôi mong rằng anh ta sẽ chỉ bị đau đầu thôi. Người giám ngục còn lại đang
trong tư thế tấn công, dù vậy, tôi và anh ta vờn nhau, vừa tấn công vừa né
tránh.

“Tớ không thể đánh anh ta bất tỉnh được!” Tôi gọi Lissa. “Chúng ta

cần anh ta. Hãy cưỡng chế anh ta đi”.

Câu trả lời của Lissa đến qua mối liên kết. Cô có thể cưỡng chế hai

người cùng một lúc, nhưng sẽ rất tốn năng lực. Chúng tôi chưa ra khỏi đây,
và Lissa không thể liều mạng sử dụng hết năng lực quá sớm như vậy được.
Sự bất lực thay thế nỗi sợ hãi trong cô.

“Northwood, ngủ đi”, cô quát. “Ngay ở đây. Trên bàn này. Anh đã kiệt

sức và anh sẽ ngủ suốt nhiều giờ”.

Tôi để ý thấy Northwood gục xuống, đầu đập xuống bàn cốp một cái.

Tôi dùng hết sức nặng của mình nhảy bổ vào người giám hộ, bắt anh ta ở
trong tầm nhìn của Lissa. Cô nhanh chóng bước tới chỗ chúng tôi. Anh ta
ngạc nhiên nhìn cô. Và đó là tất cả những gì cô cần.

“Dừng lại!”
Anh ta không phản ứng nhanh như Northwood, nhưng hơi nao núng.

Anh chàng này có sức kháng cự tốt hơn.

“Không đánh nhau nữa!” Cô nhắc lại, tăng thêm sức cưỡng chế.
Dù sao đi nữa, anh ta cũng không thể kháng cự lại ngần ấy năng lực

linh hồn. Anh ta buông tay, dừng vật lộn với tôi. Tôi lùi lại để thở, chỉnh
mái tóc giả về đúng vị trí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.