LINH HỒN MÊ ĐẮM - Trang 132

"Cô đau ở đâu? Miệng vết thương có đau không? Tôi đi gọi Thập

Nhất…… A á?" Nàng còn chưa nói xong, tay đã bị túm lại, ngã ra rồi
không biết 1 đoạn dây ở đâu cuốn vào cổ mình.

Um um

Nàng thở không nổi, giãy dụa nhưng càng giãy dụa dây càng thít chặt

làm mặt nàng nhanh trắng bệch.

Hắc Tĩnh chậm rãi nhìn nàng cười lạnh:

"Nữ nhân thiện lương lại ngu xuẩn Triệu Mộ Hiền à ta đang muốn tìm

kẻ mang ta ra ngoài! Mi tới thật đúng lúc."

Đáng giận! đáng giận! Nữ nhân này thật ác độc…… Mình đúng là quá

khinh địch rồi.

"Cùng ta đi ra ngoài nào!" Hắc Tĩnh khinh nói một hơi, dùng sức đem

nàng kéo chặt.

Nàng muốn chống lại nhưng giãy ra lại làm cổ thêm khó thở, đầu

choáng váng.

"Hãy ngoan ngoãn một chút, đừng loạn. Ngươi có tin là ta ra tay sẽ

khiến cô 1 phút không thở nổi mà chết không? "" Hắc Tĩnh âm hiểm cười.

Triệu Mộ Hiền bất đắc dĩ chỉ có thể đi từng bước ra ngoài, mở cửa bên

ngoài thuộc hạ thấy nàng bị khống chế mà chấn động, hai người muốn tiến
lên cứu thiếu phu nhân nhưng thấy Triệu Mộ Hiền mắt trắng dã, không
ngừng run run.

"Đừng tới đây nếu không ta sẽ giết cô ta." Hắc Tĩnh lớn tiếng quát.

Làm sao bây giờ? Hai thuộc hạ nhìn nhau nhất thời rối loạn.1 là thiếu

phu nhân của lão đại, 1 là cô gái được lão nhị chiếu cô không thể tổn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.