LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 116

“Con không muốn luyện tập thêm sao?” Vẻ mặt cảnh giác của Christian
dường như làm Madame Vileroy buồn cười, “Ngay cả Valentin cũng đang
tiến bộ. Các chị em gái của con thì là bẩm sinh rồi. Nhưng còn con, con đã
trở nên kén chọn đấy.”

“Những đứa khác không phải làm đau người ta.”

“Con không muốn trở nên yếu đuối, đúng không Christian? Victoria gian
lận, bởi vì nó phải như thế. Bicé trốn tránh. Valentin dối trá. Belle lừa gạt.
Bọn chúng làm những điều đó bởi vì đó là những gì tốt nhất cho chúng.
Đánh cắp không có gì khác biệt cả.”

Mụ nói tất cả bằng một giọng chết chóc, một giọng rõ ràng, trấn an và đáng
sợ. Christian trông như thể sắp khóc. Nó chưa bao giờ có thể hình dung ra
mình sẽ phải mất gì để đạt được điều nó muốn. Theo mụ, Christian đang bắt
đầu quẫn trí. Cái khao khát dữ dội được thoát khỏi mối lo lắng về tiền bạc
mãi mãi vẫn còn đó. Nhưng Vileroy biết nó đang dành ngày càng nhiều thời
gian hơn cho việc viết lách thay vì luyện tập. Giờ mụ sẽ bảo đảm nó phải
tập luyện thật nhiều, về thể thao, về đánh cắp, và trên tất cả, về sự tàn bạo.

Đột nhiên, con rối trong góc bắt đầu cử động. Đầu tiên gã hơi nhún vai. Sau
đó gã nhìn lên Christian, rồi vào tư thế chiến đấu.

“Nó không có thật đâu.” Vileroy nói. “Tin ta đi.”

Con rối nhảy từ tư thế này sang tư thế khác, rút ngắn khoảng cách giữa gã
và Christian. Christian biết gã đang bắt chước một võ sĩ Thái, gã sẽ sớm tấn
công.

“Con thích ở trong phòng cả ngày hơn.” Christian nói.

“Nó không mất nhiều thời gian bình phục như con nghĩ đâu. Nó rất mau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.